Vòng Luân Hồi Tác giả: Đinh Thị Như Hoa Thể loại: Truyện ngắn * * * Trong một căn phòng nhỏ phủ đầy khói hương, ông Lâm – người đàn ông 78 tuổi – nằm lặng lẽ trên giường. Hơi thở ông mỏng manh như sợi tơ sắp đứt. Những ký ức cả đời ùa về như cuộn phim quay chậm: Thuở ấu thơ nghịch ngợm dưới gốc đa, tuổi trẻ xông pha kiếm sống, những yêu thương, hối tiếc và mất mát. Rồi hơi thở cuối cùng tắt lịm. Nhưng thay vì rơi vào hư vô, ông Lâm cảm thấy mình trôi dạt trong một vùng sáng mờ. Trước mặt ông là một người mặc áo choàng trắng, giọng nói êm đềm vang lên: – Đã đến lúc ông bước sang kiếp mới. Mỗi linh hồn đều phải trải qua vòng luân hồi. Cuộc sống ông từng sống, những việc ông từng làm, tất cả sẽ dẫn dắt ông đến hình hài mới. Ông Lâm không sợ hãi, chỉ khẽ hỏi: – Tôi.. sẽ trở thành gì? Người áo trắng mỉm cười: – Một cơ hội khác, một bài học khác. Chúng ta không trừng phạt, chỉ để ông hiểu ra những điều chưa thấu. Ánh sáng bừng lên. Khi mở mắt, ông thấy mình là một đứa trẻ sơ sinh, cất tiếng khóc giữa vòng tay người mẹ trẻ. Đứa bé lớn lên trong một gia đình nghèo nhưng đầy tình yêu. Cậu biết trân trọng những điều nhỏ bé, giúp đỡ người khác – điều mà kiếp trước ông Lâm đôi khi quên mất. Năm tháng trôi qua, cậu bé – giờ đã thành người đàn ông tên Minh – sống một đời giản dị nhưng ý nghĩa. Đến tuổi già, Minh ngồi trên ghế đá công viên, nhìn đàn chim bay lượn mà lòng thanh thản. Khi ra đi, ông không hề tiếc nuối. Một lần nữa, vùng sáng lại đón ông. Người áo trắng vẫn đứng đó, dịu dàng: – Ông đã học được lòng vị tha, biết yêu thương vô điều kiện. Nhưng còn một điều nữa.. Ông Minh gật đầu. – Là buông bỏ. Tôi đã sống quá nhiều kiếp mà vẫn bám chấp. Người áo trắng cười: – Đúng vậy. Nếu sẵn sàng, vòng luân hồi sẽ dừng lại. Nhưng lựa chọn là của ông. Ông trầm ngâm giây lát rồi mỉm cười: – Tôi sẵn sàng. Ánh sáng dần nhạt đi, không còn trôi dạt, không còn nặng trĩu. Chỉ còn sự an yên như làn gió nhẹ thoảng qua.. Ở một góc phố nhỏ, có cơn gió khẽ lướt qua hàng cây. Ai đó ngẩng lên nhìn trời, bâng quơ tự hỏi: Phải chăng linh hồn con người, sau tất cả, chỉ mong tìm thấy sự bình yên? Hết Người viết: Đinh Thị Như Hoa