Anh đi rồi biền biệt Em vẫy gọi nghìn trùng Rã rời bàn tay mỏi Cũng chỉ là mông lung. Em ngồi đong nỗi nhớ Sóng ngoài kia vỗ về Thôi tạ từ ngày cũ Đường đời còn nhiêu khê. Xin một lần anh nói Mình chẳng còn của nhau Để em đừng hoài vọng Con tim đừng nhói đau. Mai này ta gặp lại. Mình sẽ như thế nào Bẽ bàng duyên tình cũ Có còn bàng hoàng nỗi đau. (Không nhớ tên tác giả) Đôi lời lảm nhảm: Hôm nay tình cờ viết về chuyện tình yêu tan vỡ, lòng chợt nhớ về một bài thơ buồn mình đã được đọc từ rất lâu, lâu đến mức chẳng nhớ nổi tựa và tên tác giả. Chỉ biết rằng lần đầu tiên thất tình, mình đã giấu kín nỗi buồn vào trong sâu thẳm và tìm sự đồng cảm bằng những bài thơ khắc khoải như thế để tự cân bằng cảm xúc bằng suy nghĩ rằng cũng có người còn đau khổ hơn mình. Chia tay một mối tình là điều chưa bao giờ dễ dàng. Bài thơ này đã hằn sâu trong tâm trí, để bây giờ bao nhiêu năm đã qua mà mỗi lần buồn mình lại nhớ đến nó. Mong tác giả sáng tác bài thơ này nếu tình cờ lạc vào đây và có đọc được xin tha thứ, vì mình trót lỡ thích những vẫn thơ của bạn và chưa xin phép bạn mà đã đăng.
Không Đề - Sưu tầm Người đi trong thinh lặng Tiếc một lời biện minh Để một trời dấu hỏi Cho em buồn chông chênh. Nẻo về buồn thành sợi Giăng mong manh trong chiều Gặp nhau ngoài phố cũ Không nhìn, không nhìn theo. Người đi trong thinh lặng Mưa cổ tích qua thềm Sân ga em chờ đợi Một ngày nào trăng lên.
Tiễn đưa - Sưu tầm Tôi về gom lại thư xưa Thủy chung như thể trò đùa lăn ra Vui buồn trả lại người ta Còn nguyên trong trí dăm ba nỗi sầu Tiễn đưa cơn gió qua cầu Tiễn đưa cả mối tình đầu sang sông Tiễn đưa không lễ tơ hồng Không mâm cau trắng gánh gồng nhau đi Vui buồn thơ thẩn đôi khi Xếp vuông lụa trắng để thi vào đời Muộn ơi đời chật mất rồi Đành về sống lại với người trong mơ. Lảm nhảm của Annie: Mình rất thích đọc thơ, đặc biệt là những bài thơ về tình yêu không trọn vẹn. Thích đọc thơ nhưng không biết cách làm thơ, cho nên rất ngưỡng mộ ai có thể sáng tác thơ. Mình học cái gì cũng có thể tiếp thu chút ít, duy chỉ có làm thơ là khóc một dòng sông. Người nào kiên nhẫn dạy sẽ phát hiện ra cái sự ngu lâu khó đào tạo của mình. Hôm nay được tin một người bạn thân vừa kết thúc cuộc tình sau nhiều năm mặn nồng. Tình yêu của bạn và người kia không đủ lớn để vượt qua khoảng cách địa lý. Nguyên nhân tạo ra khoảng cách là do con Covid. Tưởng là dịch bệnh đơn giản nhưng khiến bao nhiêu cặp phải chia lìa. Bởi vì ở xa nên tình cảm theo đó cũng nhạt nhòa. P. S: Vô cùng xin lỗi tác giả, đọc thơ bạn rồi không thể nhớ tên.
Nhìn tôi - Sưu tầm Nhìn tôi nửa lạ nửa quen Như con đường cũ không đèn đổi tên Người qua một dạo rồi quên Tình như ngàn lá vàng trên lối buồn. Nhìn tôi lúc dại lúc cuồng Giữa đời với những tấn tuồng trả vay Chìm theo tiếng vạc hao gầy Lo ngày chưa tới xót ngày đã qua. Nhìn tôi nửa mới nửa xưa Như pho tượng đá chẳng thưa gởi gì Đêm đêm nghe gió thầm thì Người đi bữa nọ biết khi nào về. Nhìn tôi lúc tỉnh lúc mê Ôm hoài kỷ niệm trong về trời xa Hỏi đâu là chốn quê nhà Hai tay úp mặt khóc òa dưới trăng.