[Bài Thơ] Về Nhà Đi Con - Du Phong

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Bao_Ngan12, 11 Tháng một 2020.

  1. Bao_Ngan12 WABI - SABI

    Bài viết:
    582
    Về nhà đi con!

    Nếu ngoài kia toàn thất vọng tràn trề

    Và những nỗi buồn lê thê không đếm nổi..

    Đừng cố ép nài đưa chân rong ruổi,

    Chẳng đâu bằng nhà mình.

    Ba không có gì ngoài hai tiếng "gia đình"

    Cứ vậy một mình nuôi con khôn lớn,

    Hãy để cái ôm già làm dịu đi đau đớn

    Con ba chịu khổ đủ rồi..

    Ba có gia tài chỉ mỗi con thôi

    Đừng để người đời làm con rơi nước mắt.

    Lại đây nào, con bé ngốc

    Bé thế này, sao họ nỡ đành tâm..

    Mình đóng cửa nhà, bỏ thiên hạ ngoài sân.

    Chẳng cần thanh danh, chẳng lo điều tiếng,

    Chẳng cần bận tâm nào miệng đời, thể diện

    Con được bình yên ba mãn nguyện trăm phần.

    Con gái của ba, dù ai đó chẳng cần,

    Dù cuộc sống bao lần dìm con xuống đáy..

    Hãy nhớ rằng có ba nâng con dậy,

    Về nhà, đi con!

    - Du Phong -
     
    LieuDuong, nghinghiHạ Mẫn thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...