Lyrics: 狼煙風沙口 還請將軍少飲酒 前方的路不好走 我在家中來等候 可願柳下走 滿頭楊花共白首 十兩相思二兩酒 我才把愛說出口 狼煙風沙口 還請將軍少飲酒 前方的路不好走 我在家中來等候 可願柳下走 滿頭楊花共白首 十兩相思二兩酒 我才把愛說出口 他一路凶險一路漂泊 從未安靜過活 也受過挫折依舊執著 也曾信仰過佛 她風月佳人傲骨溫存 似桃花般撩人 也曾有座墳住著亡人 她說她不信神 可她等了有三載 她等到碧落滄海 她等到四季交換 她依舊死不悔改 她口口聲聲風和雪中 隻手掌著孤燈 她醉醉瘋瘋渺渺空空 終日敲著佛鐘 她誦經 她敲鐘 她撲空 她成瘋 水成冰 風無聲 雪凍松 她壽終 她最後也沒等到他 他最後也沒回家 她見到一朵彼岸花 她卻說那好像他 我的將軍啊 你究竟去了哪啊 你說你去把敵殺啊 何故你不回家 我的英雄啊 你愛上別人了嗎 如果是的告訴我吧 讓我隨風飄吧 狼煙風沙口 還請將軍少飲酒 前方的路不好走 我在家中來等候 可願柳下走 滿頭楊花共白首 十兩相思二兩酒 我才把愛說出口 Pinyin: Lángyān fēngshā kǒu Húan qǐng jiāngjūn shǎo yǐnjiǔ Qíanfāng de lù bù hǎo zǒu Wǒ zài jiāzhōng lái děnghòu Kě yùan liǔxìa zǒu Mǎn tóu yáng huā gòng bái shǒu Shí liǎng xiāngsī èr liǎng jiǔ Wǒ cái bǎ ài shuō chūkǒu Lángyān fēngshā kǒu Húan qǐng jiāngjūn shǎo yǐnjiǔ Qíanfāng de lù bù hǎo zǒu Wǒ zài jiāzhōng lái děnghòu Kě yùan liǔxìa zǒu Mǎn tóu yáng huā gòng bái shǒu Shí liǎng xiāngsī èr liǎng jiǔ Wǒ cái bǎ ài shuō chūkǒu Tā yīlù xiōngxiǎn yīlù piāobó Cóng wèi ānjìng guòhuó Yě shòuguò cuòzhé yījìu zhízhuó Yě céng xìnyǎngguò fú Tā fēngyuè jiārén àogǔ wēncún Shì táohuā bān liāo rén Yě céng yǒu zuò fén zhùzhe wáng rén Tā shuō tā bùxìn shén Kě tā děngle yǒusān zài Tā děngdào bìluò cānghǎi Tā děngdào sìjì jiāohùan Tā yījìu sǐ bù huǐgǎi Tā kǒukǒushēngshēng fēng hé xuě zhōng Zhī shǒuzhǎngzhe gū dēng Tā zùi zùi fēng fēng miǎomiǎo kōngkōng Zhōngrì qiāozhe fú zhōng Tā sòng jīng tā qiāo zhōng Tā pūkōng tā chéng fēng Shuǐ chéng bīng fēng wúshēng Xuě dòng sōng tā shòu zhōng Tā zùihòu yě méi děng dào tā Tā zùihòu yě méi húi jiā Tā jìan dào yī duǒ bǐ'ànhuā Tā quèshuō nà hǎoxìang tā Wǒ de jiāngjūn a Nǐ jìujìng qùle nǎ a Nǐ shuō nǐ qù bǎ dí shā a Hégù nǐ bù húi jiā Wǒ de yīngxióng a Nǐ ài shàng biérénle ma Rúguǒ shì de gàosù wǒ ba Ràng wǒ súi fēng piāo ba Lángyān fēngshā kǒu Húan qǐng jiāngjūn shǎo yǐnjiǔ Qíanfāng de lù bù hǎo zǒu Wǒ zài jiāzhōng lái děnghòu Kě yùan liǔxìa zǒu Mǎn tóu yáng huā gòng bái shǒu Shí liǎng xiāngsī èr liǎng jiǔ Wǒ cái bǎ ài shuō chūkǒu Lời việt: Cùng quân nâng chén say, tìm về nơi bão cát biên thùy Đường chông gai ta khó sánh đôi, chờ ngươi mang áo gấm quay về Lặng yên bên gốc liễu xưa, màu hoa bay phớt trắng mái đầu Mười lạng tương tư, dốc hết ly Đoạn tình si mới đến tai người Miền xa chinh khói bay, cầu quân nâng nốt chén rượu tàn Đường chông gai ta khó sánh đôi, chờ mong ngươi héo úa thân gầy Lặng yên bên gốc liễu xưa, màu hoa bay phớt trắng mái đầu Mười lạng tương tư, dốc hết ly Đoạn tình si mới đến tai người Quân đi một chặng đường khó khăn chồng chất Một đời chẳng có bình lặng Cũng từng chải qua nhiều thất bại nhưng cố chấp Từng tin vào cửa Phật Nàng giai nhân phong nguyệt ngạo cốt ôn tồn Như cánh đào thắm mềm mại Từng có người đứng trước mộ phần Nói nàng chẳng tin rằng có Thần Thế nhưng chờ đợi ba năm rồi Chờ đến trời xanh hóa biển rộng Nàng đợi đến bốn mùa luân hồi Đợi đến hóa đá cũng không đổi Nàng trò chuyện với gió tuyết trong tay chỉ mang một ngọn đèn cô đơn Nàng say say tỉnh tỉnh giữa trời không trong tay ngày đêm gõ chuông Phật Nàng tụng kinh Nàng gõ chuông Mất mọi thứ Nàng hóa điên Nước hóa băng gió lặng im nghe mà sao bóng nàng tan ra Nàng vẫn chẳng thể đợi hắn Còn hắn cuối cùng chẳng quay về nhà Nàng trông thấy một đóa bỉ ngạn hoa Lại nói thật giống người nàng thương Người tướng quân ấy à Chàng đã đi đâu mấy rồi? Chàng nói chàng phải đi đánh trận Cớ sao chẳng quay trở về Người anh hùng ấy à Chàng yêu một người khác rồi hả? Nếu như vậy xin nói thiếp hay để thiếp khỏi đêm ngóng ngày mong Cùng quân nâng chén say, tìm về nơi bão cát biên thùy Đường chông gai ta khó sánh đôi, chờ ngươi mang áo gấm quay về Lặng yên bên gốc liễu xưa, màu hoa bay phớt trắng mái đầu Mười lạng tương tư, dốc hết ly Đoạn tình si mới đến tai người Miền xa chinh khói bay, cầu quân nâng nốt chén rượu tàn Đường chông gai ta khó sánh đôi, chờ mong ngươi héo úa thân gầy Lặng yên bên gốc liễu xưa, màu hoa bay phớt trắng mái đầu Mười lạng tương tư, dốc hết ly Đoạn tình si mới đến tai người