Những câu truyện tôi kể ra đây là những mẩu truyện được nghe kể lại, là những chuyện xảy ra ở chính làng quê của tôi, và vì là được truyền miệng từ người này sang người khác qua bao đời nên thường sẽ là 3 phần thật 7 phần hư. Câu truyện thứ nhất. CÂY GẠO ĐẦU LÀNG. Trong ký ức tuổi thơ của tôi hình ảnh quê hương luôn gắn liền với cây gạo đầu làng! Từ khi tôi biết nhận thức về mọi thứ thì đã thấy cây gạo lúc nào cũng đứng sừng sửng ở đầu làng như vậy, tuổi thơ của tôi là những buổi chiều chăn bò, nhặt hoa và quả gạo để ăn. Lớn lên đi học xa nhà mỗi lần hè về quê hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là cây gạo đỏ rực một góc trời quê, nhìn thấy cây gạo là có nghĩa đã về đến quê hương yêu thương. Ban ngày thì cây gạo đẹp đẽ biết bao nhưng mà khi đêm xuống thì tôi chưa bao giờ một lần giám đi qua cây gạo bởi những câu chuyện được nghe kể lại về truyền thuyết cây gạo khiến tôi luôn cảm thấy rùng rợn. Tôi nghe bà tôi kể lại cây gạo đã có ở đấy trước khi bà tôi sinh ra, chắc tuổi đời cũng phải trên trăm tuổi rồi! Thế nên bằng đấy năm tồn tại là bấy nhiều những câu truyện quanh nó. Câu truyện mà tôi được nghe kể nhiều nhất đấy là chuyện về mẹ con bà ăn mày. Năm đấy khi trời đang nắng gắt giữa trưa hè thì bỗng đổ mua rào kèm theo sấm sét ầm ầm. Làng tôi lúc đấy tự nhiên xuất hiện 2 mẹ con ăn xin không biết là từ đâu đến, Khi đi đến đầu làng thì gặp cơn mưa to nên cả 2 mẹ con chạy vào gốc cây gạo để tránh mưa. Cả cánh đồng chỉ có cây gạo là cao nhất nên 2 mẹ con đã bị sét đánh chết.. Sau đấy không biết là 2 mẹ con được trôn cất như thế nào nhưng có thể vì chết đột ngột quá nên oan hồn không tiêu tán được cứ luôn vẫn vơ quanh quẩn bên gốc cây gạo hết năm này qua năm khác. Đêm đến những người dân đi qua thỉnh thoảng sẽ nghe được tiếng ru con ai oán, hoặc nghe tiếng cười đùa của 2 mẹ con. Có khi đi qua một mình sẽ bị ném đất đá trêu ghẹo mà mọi người hay gọi là ma phả ấy. Tôi cũng không biết là câu truyện trên có thật hay không nhưng mà có thật hay không thật thì chỉ cần nghĩ đến đám trẻ con chúng tôi đã sợ xanh mặt. Cây gạo vốn là loại cây mà theo truyền thuyết là loại cây để ma lang thang trú ngụ- Thần cây đa, ma cây gạo- thế nên hơn 100 năm tồn tại người làng luôn nói rằng mỗi cành cây là một hồn ma cư trú. Sau này khi cuộc sống phát triển hơn nhà cửa được xây dựng mở rộng dần ra, lối đi qua cây gạo không còn hoang vằng như xưa nữa cũng không biết vì lý do gì mà cây gạo cứ ngày một lụi dần không phát triển tươi tốt như xưa nữa. Cách đây vài năm làng tôi đã cho đốn cây gạo đi cũng không biết là do trùng hợp hay có lý do gì không mà sau đấy 2 làng gấn cây gạo liên tục có người chết cả trẻ và già, những người trong làng nói trong nhiều năm qua chưa có năm nào người chết nhiều như thế.. sau đấy người dân quê tôi đã trồng lại một cây gạo mới trên nền của cây gạo cũ thì tình trạng mới chấm giứt.. Giờ đây khi về quê không còn nhìn thấy cây gạo nữa, tuy nhiên buổi tối khi có việc phải đi qua nơi đấy tôi vẫn bất giác cảm thấy lạnh gáy..