Truyện cười hài hước, Truyện cười ngắn hại não

Thảo luận trong 'Thư Giãn' bắt đầu bởi Sưu Tầm, 24 Tháng năm 2018.

  1. Sưu Tầm The Very Important Personal

    Bài viết:
    662
    Nam mô, ba con chiền chiện



    Một hôm, một ông sư và ba bà vãi, ra thăm vườn chùa; bắt được một tổ ba con chiền chiện, đem về chùa, làm lễ phóng sinh. Lúc lễ, ông sư xướng lễ rằng:

    - Nam mô, cải ác vi thiện!

    Ba bà vãi, nghễng ngãng, nghe không rõ, cùng xướng theo rằng:

    - Nam mô, ba con chiền chiện!

    Ông sư xướng lại:

    - Nam mô, cải ác vi thiện!

    Ba bà vãi lại cứ:

    - Nam mô, ba con chiền chiện!

    Ông sư tức quá, quay lại, vạch quần ra mà gắt rằng:

    - Này, còn con chiền chiện này nữa là bốn.
     
    Góc bình yên thích bài này.
  2. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Ăn nói khoan thai

    Ngày xưa có một người nuôi phải thằng đầy tớ tính hay láu táu, chưa đặt đít đã đặt mồm; bạ đâu nói đấy, chẳng ra đầu đuôi làm sao cả.

    Một hôm thầy mắng tớ rằng:

    - Từ rày không được ăn nói hấp tấp như thế nữa. Nói câu gì phải cho có đầu có đuôi, chứ không được nói nhăng nói nhít.

    Một nhát, người chủ ngồi ăn thuốc lá, tàn thuốc rơi vào áo nhiễu. Thằng đầy tớ trông thấy mới ra đứng khoanh tay, nói thong thả rằng:

    - Thưa thầy... trứng con ngài... đem ủ... nở ra... con tằm... Con tằm... kéo kén... Kén... ươm tơ... Tơ đem ra... kẻ chợ... bán... Người ta... mua về... bán lại cho... chú Khách... Chú Khách... đóng hòm... chở về Tầu... Bên Tầu... mới đem... dệt thành nhiễu... Thành nhiễu rồi... đóng hòm... lại chở... sang bên... An Nam... Cửa hàng ta... buôn về... bán lại... Thầy mới đi mua... đem về nhà... gọi... thợ may đến... cắt áo... khâu xong... thầy mặc... thầy ngồi... ăn... thuốc lá... tàn thuốc... rơi... cháy kia kià!

    Anh chủ vội vàng trông xuống, thì áo đã cháy mất một mảng to. Giận quá, mắng thằng ấy rằng:

    - Sao mầy không bảo ngay, mà mầy nói lôi thôi thế?

    Nó thưa rằng:

    - Vừa ban nãy, thầy mới dặn con phải ăn nói cho có đầu có đuôi!...
     
    Lang Thang thích bài này.
  3. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    ĐỪNG CÓ NÓI DỐI..


    Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức, nếu ngủ là thầy đánh. Học trò tức quá, mới hỏi:

    - Con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy hay ngủ ngày, sao thầy không cho con ngủ ngày?

    Thầy trả lời liều:

    - Ta đâu có ngủ ngày, đấy là ta nằm chiêm bao để nói chuyện với ông Chu Công và Khổng Tử đấy chứ!

    Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền lay trò dậy, mắng:

    - Sao mày dám bỏ học mà nằm ngủ?

    Trò thưa:

    - Thưa thầy, con có ngủ đâu! Con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!

    Thầy tức giận nói:

    - Mày phải ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử, vậy thì hai ông ấy nói gì với mày?

    Trò trả lời:

    - Hai ông ấy bảo sao lâu nay không thấy thầy mày đến thăm. Con trình rằng mới hôm qua thầy có đến thăm ông. Hai ông thấy nói vậy có vẻ giận lắm bảo con rằng: “Mày về bảo cái thằng thầy mày đừng có nói dối”.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng năm 2018
  4. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Thầy trò đường tăng

    Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thày trò đường tăng cũng đến đc đất phật để thỉnh kinh. Anh em hồ hởi gặp như Lai.

    - Như Lai: các chú có mang theo USB ko đấy ?

    - Đường Tăng: sặc..

    - Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ?

    - Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em.

    - Ngộ Không lắc mạnh tay con di động anycall haptic hiện ngay bluetooth enable.

    - Như Lai ăn chơi không kém rút con netbook từ túi quần hiệu sony vaio P kích thước 16x9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi.
    - Đường Tăng lẩm bẩm, biết thế ở nhà search Google download cho nhanh.
    st
     
    Lang Thang thích bài này.
  5. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Đôi câu đối chọi

    Thầy đồ thường dạy học trò đã đối thì phải đối cho chọi mới hay. Một hôm, thầy ra một vế đối: "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" (Thần nông dạy dân trồng ngũ cốc).

    Tất cả học trò đang ngơ ngác chưa biết đối thế nào. Thì anh học trò nọ đã gãi đầu gãi tai:

    - Thưa thầy, chữ "thần" con xin đối với chữ "thánh" có chọi không ạ?

    Thầy nói:

    - Ðược lắm!

    Anh ta lại hỏi:

    - Chữ "nông", con đối với "sâu", có chọi không ạ?

    Thầy nói:

    - Ðược lắm!

    Anh ta lại hỏi tiếp:

    - Chữ "giáo" đối với "gươm", "dân" đối với "vua" có chọi không ạ?

    Thầy gật đầu:

    - Ðược lắm, được lắm!

    Anh ta lẩm nhẩm: "Nghệ" đối với "gừng", "ngũ" đối với "tam", "cốc" đối với "cò".
    Cuối cùng anh ta xin đọc:

    - Bây giờ con xin đối ạ! "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" con xin đối là: "Thánh sâu gươm vua gừng tam cò".
     
  6. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Thừa một con thì có

    Một anh ngốc ra chợ mua được một đàn bò sáu con, ngồi lên lưng con đầu đàn rồi dắt cả đàn về. Giữa đường, Ngốc ta lại nhìn đàn bò đằng sau, đếm: Một, hai, ba; Một, hai, ba, bốn… năm. Ðếm đi đếm lại năm, bảy lượt, Ngốc ta vẫn thấy có năm con. Cuống lên Ngốc ta vật đầu vật tai, nhưng không biết làm thế nào cả.

    Về đến nhà, thấy vợ đứng chờ ở cổng. Ngốc ta ngồi trên lưng bò mếu máo nói:

    - Chết mất thôi! Tôi đánh mất một con bò rồi!

    Vợ hỏi:

    - Mua mấy con để mất một con?

    Ngốc ta chỉ đàn bò năm con theo sau:

    - Sáu con, bây giờ chỉ còn năm.

    Chị vợ vừa cười, vừa nói:

    - Thừa một con thì có!
     
  7. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Thông thái rởm

    Hai ông nọ ngồi nói chuyện thiên văn. Ông bảo trời cách ta mấy chục vạn dặm, ông bảo trời xa một vạn dặm là cùng, không biết ai đúng ai sai. Một ông khác nghe nói, xen vào:

    - Hai ông nói sai cả, làm gì mà xa đến như vậy? Từ đây lên đến đấy chỉ chừng ba bốn trăm dặm thôi, đi mau thì ba ngày, đi chậm thì bốn ngày là đến nơi. Vừa đi vừa về độ bảy ngày.

    Hai ông kia hỏi vặn lại:

    - Bằng vào đâu mà ông dám nói chắc như vậy?

    Ông này ung dung đáp:

    - Cứ theo lệ thường thì ngày 23 tháng chạp đưa ông Táo về trời, 30 Tết lại mời ông Táo xuống. Hai ông tính xem, có phải như thế không nào?
     
  8. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Rất hợp lý

    Hai sinh viên gặp nhau:

    - Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé!

    - Cái gì?

    - Thế đến thăm người ốm người ta thường mang theo những gì?

    - Thì cam, đường, sữa...

    - Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang bánh mì đến là đúng điệu nhất!
     
  9. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    1 + 1 = 2

    Bé Quỳnh mới đi học xong lớp một , mẹ dẫn em đi mua sách toán lớp hai. Đến hiệu sách, mẹ hỏi cô bán hàng:

    - Có sách toán lớp hai không cô?

    - Hết sách toán lớp hai rồi, chỉ còn sách toán lớp một thôi ạ – Cô bán sách trả lời.

    Bé Quỳnh vui vẻ nói:

    - Vậy thì cô bán cho cháu quyển sách lớp một cũng được.

    Mẹ cô liền ngạc nhiên hỏi:

    - Con mới học xong lớp một, cuốn sách toán lớp một còn ở nhà, con mua làm gì nữa?

    Quỳnh:

    - Thế một với một không phải hai hở mẹ?
     
  10. Phonglinh123

    Bài viết:
    19
    Bàn luận về Tình Yêu

    Các bác sĩ cho rằng: "Tình yêu là căn bệnh, cần chữa trị bệnh nhân bằng chế độ nằm giường".

    Nhà vật lý: Sao lại gọi tình yêu là căn bệnh được khi mà nó tiêu hao năng lượng nhiều như thế. Phải gọi tình yêu là hoạt động.

    Nhà cơ học: Sao lại gọi tình yêu là hoạt động được, khi mà tổ hợp máy chính vẫn đứng yên? Phải gọi tình yêu là nghệ thuật.

    Nhà nghiên cứu nghệ thuật: Sao lại gọi tình yêu là nghệ thuật khi mà ai cũng e ngại phô ra cho người khác xem? Phải nói tình yêu là trò gian lận.

    Luật gia: Sao gọi tình yêu là trò gian lận khi mà hai phía đều thỏa mãn. Phải nói tình yêu là hợp đồng sản xuất.

    Nhà doanh nghiệp: Sao lại gọi tình yêu là hợp đồng sản xuất được khi mà chi phí tốn kém nhiều hơn giá trị sản phẩm cuối cùng. Phải nói tình yêu là khoa học.

    Giáo sư: Sao gọi tình yêu là khoa học được khi mà đám sinh viên làm được còn tôi thì không?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...