Tập Thơ Trống Vắng - Đặng Châu

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Đặng Châu, 8 Tháng tám 2018.

  1. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    Tập thơ: Trống Vắng.
    "Nhớ người thao thức, năm năm chờ người"
    Tác giả : Đặng Châu.
    Link thảo luận :

    9b12538e4e769198c434087724cf23fd.jpg

    #1

    "Xa anh là điều đáng sợ nhất,
    Không anh giờ đây là sự thật."
    Khoảng lặng bên cạnh dành cho ai?
    Giá như thời gian có quay lại,
    Thì liệu ta, có thể cho em được phép lật?

    Em vẫn luôn thích trời đêm.
    Khi mà anh vẫn lặng thầm ấm êm.
    Có một điều rất khó nói ra,
    Phải chi em có thể nói ra là,
    Anh ở lại đi!

    Tiếng Radio rè rè theo tiếng em khóc,
    Từng vết xước động đậy trong lòng.
    Rồi nỗi đau nào sẽ đến cùng cơn mưa?
    Đến cả níu kéo cũng chẳng còn sức.
    Chỉ là do em đang mơ mộng thôi...

    Từng sợ một ngày không nghe thấy anh,
    Từng sợ một phút không còn nghe hơi thở,
    Nhưng lúc trái tim anh còn nguyên vẹn,
    Có bao giờ anh nghĩ đến em?
    Để rồi bây giờ lại so đo em đã làm gì...

    Tất cả là do ta không quý trọng duyên trời ban,
    Bây giờ hoài niệm giọng nói hơi khàn.
    Em từng ước mơ vĩnh cửu,
    Anh từng hứa đưa em đi ngao du.
    Rồi thời gian lại lưu đày chúng ta...

    Long Khánh, ngày 08/08/2018.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng tám 2018
  2. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    29510949_151642552328707_5594818553766215680_n.jpg

    #2

    "Chuyện tình duyên thì chẳng ai trách,
    Khi yêu anh em đã dùng sai cách."
    Để giờ còn lại những khoảng vắng,
    Để giờ một mình em cùng im lặng.
    Ta đã yêu nhau một lúc,
    Em đã cố yêu anh dù chỉ còn một phút.
    Nhưng xa nhau em cũng phải đành thôi.
    Giờ đây ta đã không còn chung lối.

    Đến giờ em vẫn luôn tự hỏi,
    Lý do gì khiến anh xa rời?
    Nhưng tình yêu không được đáp trả,
    Thì em không định nghĩa là xa đâu.
    Em đành để mọi thứ trôi xa.
    Riêng mình ở lại với năm tháng vội vã.

    Yêu anh là điều mạnh mẽ nhất.
    Cũng là điều kiên cường mà em đã làm.
    Có lẽ anh không phải người duy nhất,
    Có lẽ em sẽ nhớ anh mãi.
    Rồi một ngày nào đó em sẽ nói,
    "Một trăm bảy mươi hai ngày,
    Một người Bắc một người Nam,
    Ta và ba con đã yêu nhau như vậy đấy!"

    Long Khánh, ngày 09/08/2018.
     
    Vân Mâyhanthanh thích bài này.
  3. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    32829078_192139658278996_306727778093367296_n.jpg

    #3

    Không thể nắm lấy,
    Không thể buông bỏ.
    Ký ức về anh,
    Hơi ấm của anh.
    Tựa như vẫn còn đâu đây.

    Mùa oải hương thứ hai mươi tư,
    Anh nắm tay em băng qua cầu vồng,
    Cùng ngắm nhìn những vì sao,
    Em nhớ mặt trăng đêm ấy trên cao.
    Như khóc thương cho đôi uyên ương.

    Em muốn lại nắm tay anh,
    Rồi cùng băng qua con đường chật chội.
    Còn nhớ ngày thấy máy bay giấy trên bầu trời,
    Em đã tự hỏi liệu em có ghi tên anh không?
    Nào đâu giờ đây sóng dạt vào lòng..

    Anh bảo em dịu dàng, tốt bụng.
    Em lại trách bản thân anh quá ngốc.
    Chúng ta đều từng giả dối như thế,
    Đến khi nhìn lại dâng trào nước mắt.
    Em không biết bản thân rốt cuộc đã yêu anh bao nhiêu...

    Long Khánh, ngày 10/08/2018.
     
    Vân MâyTài Phạm thích bài này.
  4. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    181753a160dac770490aede187a5f1bf.jpg

    #4

    Hương hoa vẫn còn vương.
    Vai áo em còn lưu hương.
    Anh từng nói thích hoa hồng.
    Tường vi với em đâu là gì.

    Váy trắng vẫn còn tinh khiết.
    Tình ta bây giờ là ai tiếc?
    Dù là một bài hát thương tâm,
    Giọng em có chút hơi run rẫy.

    Em vẫn mong tặng cho anh,
    Mong anh cả đời vui vẻ.

    Chia tay anh cũng không quá tệ.
    Ít nhất em vẫn giữa được dáng vẻ tự nhiên.
    Có lẽ cũng là ngày nhất an nhiên.
    Hai hàng nước mắt không phải lấy lệ.

    Bốn bên tường một màu trắng.
    Bên góc bàn còn mấy viên thuốc đắng.
    Không uống liệu em có thể ngủ?
    Ngủ một giấc đến vạn thu...

    Long Khánh, ngày 12/08/2018.
    * nhất an nhiên: ngày bình yên nhất.
    * vạn thu: vĩnh viễn. Ý cả câu là không muốn tỉnh lại nữa.
     
    Vân Mây thích bài này.
  5. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    received_2181288498556022.jpeg

    #5

    Yêu đương cũng không thành.
    Vết thương sẽ không lành.
    Đã qua thời tinh anh.
    Nhưng mặc anh em nào đành?

    Thuyền ai đã trôi đi xa bờ.
    Để lại đây tâm tư có chút ngẩn ngơ.
    Nhớ ngày đầu gặp nhau.
    Bao nhiêu phiền muộn ta cũng chẳng lâu.

    Nào đâu sóng gió ùa đến.
    Thuyền ta ngoài khơi lại lênh đênh.
    Rồi một ngày tuyết rơi trong lòng.
    Cũng là lúc anh nói lời chia tay.

    Còn em đứng đây trông anh về.
    Ngoài kia ra sao em cũng kệ.
    Rồi một ngày anh về sau cơn bão.
    Anh kể em nghe tất cả về em…

    Long Khánh, ngày 14/08/2018.
     
    Nhật DươngVân Mây thích bài này.
  6. Đặng Châu Cảm ơm vì sự cố gắng của bạn.

    Bài viết:
    398
    26a01ee896fe84c4b5a28208c78e60d2.png

    #6

    Màu tím là màu nhớ nhung.
    Mang bao nỗi đau mông lung đem giấu.
    Xanh dương theo mây đi đâu?
    Gió xin hãy mang chàng mau về đây.
    Cành hoa hồng nào chàng lay,
    Cũng đã thành ký ức bay đi xa.
    Còn đây nước mắt ngọc ngà.
    Chàng quay bước trong chiều tà hoàng hôn.
    Ta nhớ dáng chàng ôn tồn,
    Đã lãng du vào phố phồn hoa mộng.
    Ta ngỡ đã quên khát vọng,
    Cùng chàng ngao du một vòng thế gian.
    Nét chữ cố viết đôi hàng.
    Giờ mang đốt thành tro tàn, ai tiếc?
    Trước mặt chàng đi mấy thước,
    Ta lại một mình mà ngước nhìn chàng.
    Lại một năm không an khang.
    Cùng chàng là không thể thành hiện thực...
    Long Khánh, ngày 16/08/2018.
    * lãng du: trôi đi xa.
    * phố phồn hoa mộng: một thành phố giàu đẹp nhưng chỉ là nàng tưởng tượng.
    * ngao du: phượt :))
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng tám 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...