Treo Tình Uống lầm một ánh mắt Cơn say theo nửa đời Đôi khi quờ tay lạnh Tình treo trên ghế ngồi Người về qua phố cũ Hoa một mùa cạn hương Người không về phố cũ Tình treo trong giáo đường Qua rất nhiều tất bật Tôi cũ hơn câu thơ Người ngược xuôi quên nhớ Tình treo ngay giấc mơ Rồi đi, đi, đi hút Chân mỏi cuộc lữ hành Đám đông reo trên phố Tình treo trong vinh danh Hôm nay mười năm chẵn Tình thắt dây xà nhà. Thục Linh Bài thơ "Treo Tình" là một bức tranh cảm xúc đầy uẩn khúc, diễn tả nỗi đau và sự day dứt kéo dài của một mối tình dang dở. Với lối viết ngắn gọn, súc tích nhưng đầy ẩn ý, tác giả gợi lên những cung bậc tình cảm vừa mãnh liệt vừa u uất. Cảm nhận chi tiết: 1. Nỗi đau khởi nguồn từ ánh mắt: "Uống lầm một ánh mắt" mở đầu bằng hình ảnh tình yêu khởi phát từ sự tình cờ nhưng lại để lại cơn say kéo dài "nửa đời". Tình yêu không trọn vẹn trở thành một gánh nặng, "treo" lơ lửng và ám ảnh. 2. Thời gian và khoảng cách: Hình ảnh "Người về.. hoa cạn hương" và "Người không về.. giáo đường" thể hiện sự trống vắng và mất mát. Tình yêu treo lơ lửng giữa ký ức, không có điểm dừng trong thời gian hay không gian. 3. Sự hao mòn và bi kịch: Qua năm tháng tất bật, "Tôi cũ hơn câu thơ" nhấn mạnh sự bào mòn bởi nỗi nhớ và cô đơn. Đỉnh điểm là hình ảnh "tình thắt dây xà nhà" - cái kết u tối của sự chờ đợi và đau khổ kéo dài. Ý nghĩa: Bài thơ là lời tự sự của một tâm hồn không ngừng đau đáu về tình yêu dang dở. Tình yêu trong thơ không chỉ là cảm xúc mà còn là một bi kịch, treo lơ lửng và dần đè nặng, bào mòn cả tâm hồn và thể xác. "Treo Tình" gợi lên sự đồng cảm sâu sắc, rằng đôi khi tình yêu không cứu rỗi mà là nguồn cơn của những nỗi đau khó nguôi.