Trăn trở - Tâm tư giáo viên vùng cao Là giáo viên, bản thân tôi luôn luôn yêu nghề, mến trẻ, trung thành, tin tưởng tuyệt đối với những chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước, đặc biệt là những chính sách đổi mới trong ngành giáo dục. Bài thơ "Trăn trở" đã phần nào thể hiện được những tình cảm, tâm tư, suy nghĩ của giáo viên chúng tôi. Đặc biệt là những giáo viên vùng cao. Xin được trích lại bài thơ. Trăn trở.. Tác phẩm: Trăn trở Tác giả: Thu Hương Nguyễn Thị Thể loại: Thơ Đất nước trải bốn nghìn năm lịch sử Bao đời gây nền độc lập Lưu danh thiên cổ Máu anh hùng chảy thành sông ngàn đời không cạn Xương thịt anh hùng nối liền hai miền Nam Bắc mãi mãi vững bền! Tiếp bước cha anh Chúng tôi những giáo viên Cõng cái chữ lên non Chẳng sợ suối đèo, dốc trơn, đường lội Đu mình qua dây, hay chui vào túi bóng Vẫn cắm dùi, ở bản Chỉ mong có việc để làm Có học sinh để dạy Sáng sáng, chiều chiều vui cùng trẻ nhỏ Tháng, tháng lĩnh đồng lương dẫu ít ỏi Lòng hạnh phúc ngập tràn. Là giáo viên Sinh nghề tử nghiệp Dẫu biên chế hay hợp đồng? Nếu đó là ca đại "giải phẫu" về giáo dục Nhằm nâng cao chất lượng Đưa "đất nước sánh cùng năm châu bốn biển" Để không còn những chỉ tiêu ảo về giáo dục Học sinh không còn ngồi nhầm chỗ trong các trường chuẩn Quốc Gia Mười hai điểm đã trở thành thủ khoa của trường đại học.. Chúng tôi đồng thuận. Chúng tôi lo ngại "Bình mới rượu cũ Chế độ con vua thì vẫn làm vua.. Chế độ xin cho Nhất tiền tệ, nhì quan hệ.." Không biết tự bao giờ đã trở thành luật- bất thành văn! Chúng tôi trăn trở Ai người cầm cân nảy mực Cán cân công lí Làm sao để không còn những vấn nạn biên chế, hợp đồng Đi thi chứ không phải là "đi chạy".. Thu hút chất xám Quy tụ nhân tài Người người, nhà nhà cố gắng Dân nghèo vui như mở cờ trong bụng! Niềm tin chiến thắng Không hổ danh cha anh Lịch sử giáo dục sang trang mới Lưu danh sử sách! (Thu Hương Nguyễn Thị)