Trải lòng ngày mưa

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Hạnh Tri, 23 Tháng bảy 2021.

  1. Hạnh Tri

    Bài viết:
    5
    Hà Nội, ngày 23/07/2020

    "Mưa trôi cả bầu trời nắng, trượt theo những nỗi buồn.."

    Viết những dòng tâm sự này trong lúc ngoài trời đang mưa tầm tã, bài hát "Em gái mưa" cùng giọng hát cuốn hút của Hương Tràm vang lên từ chiếc laptop có đôi phần cũ kỹ. Bài hát về tình yêu, nhưng trong lòng lại mang tâm sự về một người bạn thân, đã mất, cách đây không lâu bởi tai nạn giao thông.

    Ừm, cho đến hiện tại, tôi vẫn chẳng tin được bạn ấy đã ra đi.. mãi mãi.. ở cái tuổi đang độ thanh thuần - 22 tuổi - Th.

    Chúng tôi quen biết nhau, chơi với nhau cũng được gần 9 năm. Từ cái hồi còn hỏi nhau thi cấp 3 ở trường nào, học khối nào. Sau đó là những chuỗi ngày rủ nhau đi học ở ngôi trường cách nhà hơn 7 cây số, những buổi trưa không ngủ mà làm bài tập hay kể những chuyện trên trời dưới đất, những buổi tối 2 đứa đi học thêm Tiếng Anh.. Ngày ấy, vui lắm.

    Cuối năm lớp 12, thời kì căng thẳng vì ôn thi đại học. Nói thì thật buồn cười, nhưng tôi là con bé lười học lắm, suốt ngày bị Th mắng rồi giục "Lo học đi, sắp thi rồi đấy, tính không học đại học đấy à?". Ừ thì học, rồi thi. Ngày Th nhập học, tôi là người đưa Th đi nộp hồ sơ. Th bảo, bao giờ tốt nghiệp, bạn cũng phải đến với tớ đấy nhé! "Rồi 2 đứa lại cười hì hì với nhau.

    Đại học thì mỗi người một trường, nhưng cũng cố gắng gặp nhau vào các dịp lễ hay gọi nhau í ới sang trường nhau chơi hay đi xem phim.. Thời gian trôi nhanh thật, 4 năm đại học cũng hoàn thành. Th thì chờ xét tốt nghiệp, tôi thì còn 1 kì học nữa. Th được nhận vào một công ty, lương khá ổn. Th vui lắm, khoe với tôi suốt là chỗ làm thoải mái, mọi người thân thiện, nhiệt tình.

    Bất cứ ai nhìn vào cũng bảo số Th sướng. Con bé xinh gái, học giỏi, hiền lành, tính cách thì nhí nhảnh, dễ gần.

    Hồi tết năm nay, làng tôi có ca nhiễm covit nên phải cách ly, chúng tôi không được gặp nhau nhưng Th vẫn hỏi thăm, hỏi tôi có cần gì không Th mua gửi sang cho. Đến sinh nhật tôi, Th cũng nhắn tin hỏi uống trà sữa không, Th ship đến. Con bé đáng yêu như vậy đấy.

    Thế mà, cái ngày định mệnh ấy lại xảy ra, Th mất vì tai nạn giao thông trên đường đi làm về. Tôi cũng chẳng nhớ mình đã khóc nhiều như thế nào, ai dìu đi tiễn Th đoạn đường cuối cùng.. Ngày chúc mừng Th được tốt nghiệp, trên người mặc chiếc áo cử nhân cũng mãi mãi không thực hiện được.. Cảm giác ấy, nó đau lắm. Những ngày tiếp theo là những ngày mất ngủ triền miên, nhớ Th kinh khủng. Có những buổi ngồi hơn 2 tiếng đồng hồ trước mộ Th, kể về những kỉ niệm xưa mà lòng nặng trĩu, nước mắt cũng bất giác rơi. Hiện tại, tâm trạng cũng ổn hơn, và ai đó cũng đã từng nói rằng" Đây chắc là trò chơi ác độc của ông trời, mang đi những thiên thần xinh đẹp nhất để chăm nom khu vườn ", nên tôi chắc chắn Th cũng sẽ có hạnh phúc mới ở thế giới khác, cô gái mãi tuổi 22.

    P/S: Chúng ta đã từng nói rất nhiều lần câu" Tạm biệt ". Chỉ là chưa từng ngờ" Tạm biệt"lần ấy lại là Vĩnh biệt của mãi sau này..
     
  2. Khả Như

    Bài viết:
    42
    Thực sự buồn khi đọc câu chuyện của cậu. Mình hy vọng rằng cậu sẽ vượt qua được nỗi đau này, và mình tin là thời gian cũng sẽ chữa lành những vết thương thôi. Hãy mạnh mẽ mà sống tiếp, để bước tiếp cả cuộc đời của cậu ấy, và để thực hiện cái ước mơ dang dở của cậu ấy nữa. Cố lên cậu nhé!
     
    Hạnh Trihaibican thích bài này.
  3. Hạnh Tri

    Bài viết:
    5
    Mình cảm ơn vì lời động viên của cậu ^_^
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...