Đề bài: Tóm tắt truyện ngắn Đời Thừa của nhà văn Nam Cao Bài làm Tóm tắt tác phẩm Đời thừa ngắn nhất Hộ là một văn sĩ nghèo mang trong mình nhiều hoài bão ước mơ. Anh là người có lí tưởng sống rất cao đẹp. Là một nhà văn, anh đã từng ước mơ có những tác phẩm lớn, có giá trị vượt thời gian. Nhưng từ khi cứu vớt cuộc đời Từ, cưới Từ về làm vợ, anh phải lo cho cuộc sống của cả gia đình chỉ với những đồng tiền ít ỏi của nghề viết văn. Hộ đã rơi vào tình trạng khốn khổ. Tạm gác ước mơ hoài bão để nuôi gia đình, nhưng rồi nỗi lo cơm áo và những dằn vặt lương tâm của một nhà văn đã biến anh thành một người đàn ông vũ phu. Anh uống say rồi hành hạ, đánh đập vợ con, rồi lại ân hận. Hộ rơi vào cái vòng lủan quẩn, không lối thoát. Tóm tắt Đời thừa viết về cuộc sống của một trí thức nghèo, một nhà văn. Hộ là một con người trung thực, thương yêu vợ con, rất có trách nhiệm đối với gia đình, là một người cầm bút có suy nghĩ đúng đắn, nghiêm túc về nghề pghiệp, có hoài bão xây dựng được mội tác phẩm thật có giá trị "sẽ làm mờ hết các tác phẩm cùng ra một thời", thậm chí có thể được trao giải Nobel. Nhưng trong thực tế, Hộ phải chịu bao nhiêu cảnh buồn lo, cực nhục trong cuộc sống. Hộ phải làm quần quật nhưng vẫn không kiếm đủ tiền để nuôi sống gia đình, chạy chữa thuốc men cho một bầy con nhỏ quặt quẹo, ốm luôn. Là một người đàn ông, một người chồng, một người cha có tinh thần tự trọng, Hộ rất khổ tâm trước cảnh nhà túng thiếu, nhất là nhìn thấy Từ, vợ mình, người đàn bà đã chịu nhiều đau khổ với người tình cũ, đến với mình đầy ân nghĩa, lại phải chịu đựng, lầm lũi, vất vả quá. Lúng túng, khổ tâm vì chuyện gia đình. Hộ không mấy khi được ngồi viết văn một cách thanh thản, thực hiện được những điều mình ưa thích, mong muốn. Và bất chấp động cơ, ý nghĩa tốt đẹp, Hộ phải viết một cách cẩu thả, bôi bác, đế kiếm tiền, tạo ra những sản phẩm mà mỗi lần đọc lại "hắn lại đỏ mặt lên, cau mày, nghiến răng, vò nát sách mà mắng mình như một thằng khốn nạn". Những sự dằn vặt trong gia đình vì nghèo, vì cảnh vợ con nheo nhóc, thêm sự bất mãn, sự xấu hổ trong việc viết văn mà Hộ thiết tha và đặt bao nhiêu hi vọng, càng ngày càng biến Hộ thành một người bẩn tính, thô bạo, bất cần. Hộ mắng chửi vợ con, say rượu liên miên. Nhưng mỗi khi tỉnh lại, Hộ lại buồn bã, hối hận, càng thương vợ thương con và tự trách mình. Phân tích Nam Cao là nhà văn tuyệt vời của nền văn chương Việt Nam, ông mang hầu hết tác phẩm viết trong thời kỳ trước năm 1945, trong những sáng tác của ông với thể nhắc tới tác phẩm Đời Thừa. Tác phẩm đã miêu tả sự hà khắc của phố hội lúc bấy giờ, biến con người trở thành các người bị tha hóa do phố hội đưa đẩy, biến người tri thức phải chịu cảnh nặng nằn nì về cơm áo gạo tiền. Tác phẩm xoay quanh nhân vật Hộ, một nhà văn trẻ có tài, viết thận trọng, ủ ấp 1 lí tưởng, một hoài bão xây dựng nên một sự nghiệp văn học. Nhưng từ khi mở mang đôi cánh tay, đón lấy Từ, một cô gái lỡ dở bị nhân tình phụ bạc, Hộ nuôi trong khoảng, nuôi mẹ già, con dại cho trong khoảng, Hộ mới hiểu thế nào là giá trị của đồng bạc. Hộ phải cho in đa dạng cuốn văn viết vội. Hắn đỏ mặt xấu hổ lúc đọc văn mình, tự mắng mình là 1 thằng khốn nạn. Vốn thương vợ con thế nhưng rồi Hộ tìm tới rượu, thay đổi dần tính tình. Hắn say rượu, ngủ say như chết, có lần hắn đòi đuổi mấy mẹ con trong khoảng ra khỏi nhà, đòi vật 1 nhát cho chết cả. Nhưng sáng hôm sau tỉnh giấc rượu hắn bẽn lẽn kêu mình đã quá chén, xin lỗi trong khoảng, hôn hít những con như một người cha tốt. Hắn hứa hẹn sẽ chừa rượu, nhưng rồi lại uống, lại say, lại khiến các trò vừa buồn cười, vừa đáng sợ như lần trước. Lúc Từ ốm đau, Hộ lo xanh mắt thức suốt đêm chăm nom thuốc men cho vợ. Đi xa vài ngày, lúc về nhà hắn hôn hít những con, cảm động đến ứa nước mắt. Hắn đọc sách đam mê, đọc và nghiền ngẫm, hắn bộc bạch dẫu ăn 1 món ăn ngon tới đâu cũng không thích bằng đọc và hiểu được 1 câu văn hay, có lần, trước khi đi lấy tiền nhuận bút, hắn hứa sắm bánh và giết mổ quay về cho các con. Nhưng hắn gặp Trung và Mão, bạn văn, bao lăm tiền đem tiêu sạch. Say mèm mới trở về nhà. Lần này, hắn đánh trong khoảng, đuổi vợ con ra khỏi nhà khi đang đêm, gần sáng, thức giấc rượu, hắn nhao nhác đi sắm Từ. Thấy Từ xanh mét ôm ấp con thơ đang thiếp đi trên võng, hắn thương cảm, ngắm nghía mặt Từ lâu lắm rồi khẽ thở dài, lắc đầu ái ngại và khóc. Từ thức giấc, choàng tay ấp ủ lấy cổ chồng. Nước mắt từ dầm dề. Nức nở trong khoảng nói: "Chính em mà anh khổ".. giật thột, con thơ khóc. Từ vừa dỗ con, vừa đựng tiếng ru qua làn nước mắt: "Ai làm cho khói lên giời" Cho mưa xuống đất, cho người biệt li; Ai cho Nam, Bắc phân kì, Cho hai hàng lệ đầm đìa tấm thân." Chính chiếc nghèo đói đã làm những người tri thức ấy bị tha hóa, không mang một lối thoát nào. Nam Cao đã xây dựng thành công nên hình tượng nhân vật của mình, mang những nét tinh tế trong thời trang sáng tác, ông để cho nhân vật của mình biểu lộ mẫu tâm trạng, mô tả tình cảm nội tâm, ông để cho nhân vật của mình độc thoại, qua ấy toát lên được diễn biến tâm lý, khi nhân vật Hộ ngộ ra được cuộc sống hiện thực, ông thoát ly hoàn toàn sở hữu cuộc sống trong văn học. Trước hiện thực phố hội nhà văn đã phản ảnh sâu sắc được hiện thực xã hội. Đúng như quan niệm của Nam Cao về cuộc sống, nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật phải là kiếp thống khổ, thoát lên trong khoảng những kiếp lầm than, quả đúng như vậy, mỗi sáng tác của ông đã để lại cho người đọc các suy ngẫm về cuộc sống, tương lai và trị giá hiện thực được phản ảnh sâu sắc, tinh tế nhất. Đời thừa là tác phẩm phản ảnh sâu sắc hiện thực phố hội, ở đó người kiến thức bị thị trấn hội hóa, bị đẩy vào tấm bi kịch, họ rơi vào sức ép cơm áo gạo tiền, mà giày xéo lên nghệ thuật chân chính, chính loại nghèo đói, đã biến những người khiến cho nghệ thuật chân chính phải phá đổ vỡ lệ luật mà mình đã đề ra. Sở hữu thể đề cập Nam Cao đã khắc họa sâu sắc được hình ảnh người tri thức đang bị tha hóa trong thị trấn hội nghèo đói. Đời Thừa là một tác phẩm đề đạt rất rõ các số phận của con người trong phố hội trước năm 1945, do đói nghèo phong tỏa, con người bị tha hóa, các người nghệ sĩ chân chính cũng luôn phải chịu áp lực tiền bạc, cơm áo hàng ngày, để rồi bị tha hóa đi tâm hồn của các người nghệ sĩ. Đọc truyện: Đời thừa - Nam Cao