Tôi muốn, Muốn mình là cô bé của ngày xưa. Sống vô tư, vô lo, mặc kệ đời. Muốn mình có đôi cánh của loài chim Bay lượn khắp nơi khung trời biển rộng. Tôi muốn, Muốn ẩn mình ở một nơi nào đó Chẳng quan tâm đến xã hội xô bồ Muốn sống giữa đời hoang lộng gió Nay đây mai đó khó mà tìm. Tôi muốn, Muốn một lần được người khác yêu thương Được chở che khi mưa gió lạc đường Đôi khi dừng chân lại tận hưởng Một cuộc sống thơm ngát lưu hương. Nhưng tất cả chỉ là trong tưởng tượng Tôi nhận ra mình đã lạc đường Sải chân mòn bước vô phương hướng Dường như tôi là kẻ đáng thương. #ngàybuồnchếbậy25/07/2017