Tôi - April M. A Tôi luôn suy nghĩ thật nhiều Cho đến khi nhận ra rằng nó làm tôi mệt mỏi Càng thương một ai đó Tôi lại càng lo lắng, sợ hãi và bất lực Cảm giác như chẳng thể là chính tôi được nữa Cứ lo được mất Quan trọng tình cảm Tôi mơ hồ Chỉ sợ một lúc nào đó Quay lại chẳng còn thấy ai Sợ là cứ viễn vọng như vậy Đến lúc chợt nhận ra Tôi chỉ đang mơ Một giấc mơ mà tôi chẳng muốn thức giấc Khi bắt đầu tôi tồn tại duy nhất Đến khi có ai mở cánh cửa Bước tới bên tôi Tôi nhìn thấy ánh sáng Và cho phép mình dựa dẫm Cho đến lúc Tôi nhận ra Sự ỷ lại và cố chấp Đã hằn sâu trong tim Không thể vứt bỏ cũng không thể xóa nhòa Không thể dừng lại Không thể quên!