Nhân Duyên, Tình yêu Tôi ngặp em, ngỡ định mệnh Nhân duyên, hạnh phúc. Một đời an nhiên Đâu ngờ, như lá trên cành Đâm chồi nẩy lộc, theo mùa lá rơi. Tôi mơ mộng, một mùa hoa Thơm ngát, hương thơm. Bốn mùa yêu thương Duyên chưa thành, mộng cũng tan. Tỉnh mộng rồi, tự hỏi. Nhân Duyên là gì. Tác giả: Quang Dương