Tình lục bình Đan Mộc ***** Lục bình trôi, giữa dòng, ào ào nước chảy, Tất cả bao nhiêu dòng, hết thảy, Dòng nước nào, sẽ đưa về một bến đỗ yên bình? Lục bình lặng thinh Cứ lặng lẽ trôi về phía trước. Mai sau có là gì, đâu ai biết được, Chỉ mong mình, còn sống hết hôm nay. Tấp nập dòng đời, lòng người sẽ đổi thay, Áo mới mặc hôm qua, giờ đã là áo cũ. Dương liễu kia, sáng vẫn xanh um, chiều đã tàn héo rũ, Vắng bóng con đò, bến cũ chợt đìu hiu. Ngọt đắng, mặn nồng, từng kỉ niệm chắt chiu, Một buổi chiều không tên, bỗng tan thành bong bóng nước. Hơn thua, đúng sai, vẫn tranh cho được, Để mãn nguyện rồi, thì mọi chuyện cũng vỡ tan. Ai đã đi rồi, ai ở lại bình an Sẽ nhớ? Lúc vui rộn rã tiếng cười, lúc cũng phải thở than Hoa nào nở chẳng phai tàn Tình đến tình đi, người đời đều biết Gặp gỡ rồi li biệt, Tình chỉ là hư không!