Quảy gánh qua đồng ruộng Người đẹp anh yêu cất bước theo chồng. Vừa đi vừa ngoảnh lại Vừa đi vừa ngoái trông Chân bước xa lòng càng đau nhớ Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi đợi, Tới rừng lá ngón ngóng trông. Anh tới nơi, em bẻ lá xanh em ngồi; Được nhủ đôi câu, anh mới đành lòng quay lại Được dặn đôi lời, anh yêu em mới chịu quay đi Xin hãy cho anh kề vóc mảnh, Quấn quanh vai ủ lấy hương người, Cho mai sau lửa xác đượm hơi Một lát bên em thay lời tiễn dặn! Con nhỏ hãy đưa anh ẵm Bé xinh hãy đua anh bồng Cho anh bế con dòng, đừng ngượng. Nựng con rồng, con phượng đừng buồn. "Đôi ta yêu nhau, đợi tới tháng Năm lau nở, Đợi mùa nươc đỏ cá về Đợi chim tăng ló hót gọi hè Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già." Dậy đi em, dậy đi em ơi! Dậy rũ áo kẻo bọ Dậy phủi áo kẻo lấm Đầu bù anh chải cho, Tóc rối đưa anh búi hộ Anh chặt tre về đốt gióng đầu Chặt tre dày anh hun gióng giữa Lam óng thuốc này em uống khỏi đau. Tơ rối đôi ta cùng gỡ Tơ vò ta vuốt lại quay guồng Quay lại guồng gỗ tốt cán thuôn Về với người ta thương thuở cũ Chết ba năm hình còn treo đo Chết thành sông, vục nước uống mát lòng Chết thành đất, moc dây trầu xanh thắm Chết thành bèo ta trôi nổi ao chung, Chết thành muôi, ta múc xuống cùng bát Chết thành hồn, chung một mái, song song Hỡi gốc dưa yêu mọc ngoài cồn cát, Nước ngập gốc đáng lụi đùng lụi Nước ngập rễ đáng bềnh, đừng bềnh Đôi ta yêu nhau, tình Lú- Ủa mặn nồng Lời đã trao thương không lạc mất Như bán trâu ngoài chọ Như thu lúa muôn bông Lòng ta thương nhau trăm lớp nghìn trùng Bền chắc như vàng, như đá Yêu nhau, yêu trọn đời gỗ cứng Yêu nhau, Yêu trọn kiếp đến già Ta yêu nhau tan đời gió, không rung không chuyển, Người xiểm xuôi, không ngoảnh không nghe.