Chia sẻ Thước phim của những điều cũ đã nói gì về chúng ta thuở thiếu thơ?

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Hoaiancute, 18 Tháng ba 2021.

  1. Hoaiancute

    Bài viết:
    30
    Thước phim của những điều đã cũ nói gì về chúng ta thưở thiếu thời?

    Phân cảnh đầu tiên, những hình ảnh thân thuộc mở ra trong đôi mắt bạn về khung cảnh ngày đầu tiên của năm cấp ba, nắng chan hòa rọi trên từng dãy ghế đỏ được xếp từ hôm trước, rũ lên cả đôi vai gầy của thiếu nữ mới lớn, dịu dàng soi rõ tâm tình hồi hộp của học sinh ngày đầu nhập học.

    Bạn nhìn thấy gương mặt non nớt của một vài người bạn cũ, lúc này vẫn còn nhìn bạn bằng ánh mắt xa lạ, ngập ngừng muốn bắt chuyện lại không dám mở lời, cứ thế cùng bạn xếp chung một hàng trước khi tiếng trống ngày khai giảng vang vọng.

    Hôm ấy, giọng nói đều đều của thầy hiệu trưởng phát ra từ loa lớn, trời trong nắng ấm, chuyến tàu của những đứa trẻ mới lớn bắt đầu lăn bánh.

    Phân cảnh thứ hai, bạn ngồi trong lớp học, xung quanh là tiếng ồn ào bàn tán về đáp án bài kiểm tra vừa rồi, tiếng reo hò vui sướng xen lẫn với vài lời than thở in sâu vào tâm trí bạn.

    Ký ức xoay vần, bạn nhìn thấy vô vàn khung cảnh tương tự như thế hiện trên trong đầu, giống như ăn cơm uống nước, chuyện này quen thuộc đến nỗi không cần nghĩ bạn cũng biết ai là người reo hò, ai là người than vãn.

    Phân cảnh thứ ba, bạn băng qua sân trường rộng đến lớp học, hành lang của các lớp khác thấp thoáng cái nắm tay hay xoa đầu nhẹ của những đứa trẻ mới lần đầu biết yêu. Năm ấy khi nhìn thấy khung cảnh này, bạn mặt đỏ tim đập bước vội về lớp, về sau lớp bạn cũng có một đôi yêu nhau, bạn nhìn nhiều cũng thành quen.

    Đôi lúc trong quãng thời gian ba năm này, bạn cũng muốn tìm một người vụng trộm yêu đương dưới sự giám sát của gia đình và giáo viên nhưng cuối cùng vẫn bỏ lỡ, gánh tương tư chưa kịp đến bên kia giao lộ tuổi trẻ đã vội vàng đứt đoạn.

    Phân cảnh cuối cùng, tiếng loa truyền khắp các phòng thi thông báo thời gian làm bài của thí sinh còn mười lăm phút, bạn viết những dòng cuối của bài văn, tiếng đóng nắp bút vang lên khe khẽ, như tiếng khép cửa của tuổi xuân.

    Đời người bao nhiêu năm sẽ có một trạm dừng? Có người nghĩ phải đi qua hết sinh lão bệnh tử, có người nghĩ sau sáu mươi năm, hai mươi năm hay mười hai năm nhưng với bạn, ba năm đã có một trạm dừng.

    Giáo viên chủ nhiệm của bạn đứng ở nơi ấy, lặng lẽ nhìn chuyến tàu thời gian đưa học trò của mình đi xa, khuất sau tấm biển tuổi trẻ đến trạm tiếp theo. Như một vòng tuần hoàn không ngừng lập lại, chu kỳ cuộc đời cứ thế xoay vần theo quy luật vốn có.

    Ngày hôm nay, bạn ngồi trong tiếng cười đùa rôm rả của buổi họp lớp xem lại trạm dừng chân năm ấy, chỉ thấy hoang hoải nơi ngực trái. Ba năm chân thực như thế ở một khoảng không gian nào đó, giờ đây đã hóa thành hoa mai trắng, bay phấp phơi trong tâm trí rồi rơi vãi xuống nền đất, vỡ thành từng mảnh ký ức muôn màu.

    Ba năm, hai mái nhà, một tấm chân tình

    Cứ thế tan đi giữa tháng năm.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng mười 2021
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...