Tên bài thơ: Thu Về Qua rồi màu trắng mỏng manh Tiếng ve kêu khát dưới cành phượng thiêu Bây giờ màu tím em yêu Mưa ngâu rắc hạt để chiều nhớ nhung Từ trong chua ngọt trái bòng Nhận ra nét ngọc khiến lòng anh say Trăng thanh bạc tãi hồ đầy Nàng thơ thức dậy duyên này nỡ dưng Heo may mà tưởng bão dông Giật mình chạm đến nỗi lòng quạnh hiu Ngọt ngào hương cốm chuối tiêu Để lòng ai đã phải xiêu với lòng Đi rồi để nhớ để mong Bao nhiêu lá rụng vương lòng bấy nhiêu.
Tên bài thơ: Thu đi Thu đi để lại lá vàng, mây bayMây bay để lại muôn vàn lá cây. Cây vẫn còn đứng ở đâySao cây không thấy anh ngồi ở đâu. Lá đi anh vẫn ở đâuAnh đi sao không nói gì với cây. Lá ơi lá hãy về đâyCây đứng đây đợi anh về được không? Thời gian nước chảy, mây bayLá đi lá không trở về nữa đâu