Tác giả: Lục Tiểu Hồng Thu Buồn Mùa thu lá rụng đầy trời, Ánh nắng chứa chan đầy hi vọng, Trên đường từng chiếc lá đang rơi. Tâm hồn con người trở nên lạc lõng Thu buồn chứa đựng cả nỗi vấn vương Hương hoa đang tràn ngập sắc Cây cỏ còn đang đợi ai đấy Bóng mây đã chớm thức dậy Hình bóng quen thuộc hiện xung quanh Loanh quanh nhìn về phía trước Vẫn bước những lòng vẫn quặn đau Ta đành ngoảnh lại phía sau Để hình bóng ấy khuất xa dần Dấu chân tôi rũ cả xuống Tim như dao cắt lòng đau nhói Bước trên con đường tình ngày trước Suy nghĩ lại cuộc đời không vui của mình Chính tôi cũng không biết nữa Người ra đi!