Thôi Thúc - Dạ Thảo Em buông tóc cho gió chiều tha thướt Cho môi mềm ướt đẫm vị hoàng hôn Cho sương chiều vấn vít bờ eo thon Mười ngón nhỏ em chạm vào thổn thức Em đánh thức con dã thú ngủ say Những đớn đau kìm nén tự bao ngày Chợt ùa về bằng lửa hồng em đốt Ta muốn dìm em chết với khát khao Chớp hàng mi thu giọt nắng cuối cùng Thả vào đêm muôn vạn ánh sao sa Ta chợt thấy bình yên như vạn cổ Ôm giấc nồng em ngủ ngoan trẻ thơ..