Thôi mình cứ lặng lẽ thương nhau Tác giả: Trần Thị Luyện Thôi thì mình cứ bình đạm thương nhau Sau tất thảy cuồng si của một thời son trẻ Nép nhẹ vào vai anh để thấy mình nhỏ bé Lắng nghe những thầm thì khe khẽ của con tim. Thôi thì mình về học cách lặng im Gác lại những sân si, những hơn, thua, mất, được Cho cặp mi kia thôi nhạt nhòa lem ướt Cho nỗi sầu buồn tan biến, hóa hư vô Thôi thì mình tìm lại những ngây ngô Bao năm tháng dài trốn mặt trời, thấm mệt Hóa ra sau lưng anh Mới là nơi nắng kia không đến Bình yên nơi này chứ nào phải đâu xa. Thôi thì mình về viết lại khúc ca Kể về chúng ta của một thời trẻ dại Để đôi lần mỉm cười và nhìn lại Cảm ơn thanh xuân và những nỗi xao lòng!