Ta chờ trên lối tuyết, người hát giữa đường trăng, mưa đêm giờ đây không còn khiến tâm tư dâng lên một nỗi buồn cao vợi trong lòng. Như dư hương của buổi tiễn từ ly biệt, mưa không còn đủ sức mang tới những gợn bão u hoài cho ướt mềm áng thơ khuya khắt. Mùa thu lá rụng về cội, mùa đông trắng bạc lối về, hạ gọi chiều ve khóc thê lương, khi xuân đến mọi thứ lại hả hê với ngày xanh nắng sớm. Sao chẳng có mùa nào là.. (Và nơi nào cho người yêu những cơn mưa) Ánh trăng là một hình ảnh đã gợi lên bao nhiêu nguồn cảm hứng cho thi thơ từ trước đến nay, nhưng vì sao mà nó lại mang lại nhiều cảm xúc đến vậy? Và hình ảnh vầng trăng cô đơn trong đêm đã đi vào những vần thơ như thế nào? Để rõ hơn về điều đó, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ về trăng rất hay và tâm trạng sau đây. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình về trăng lãng mạn và cảm xúc này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những vần thơ tình ánh trăng hay! Xem từng bài ở bên dưới..
Mùa Trăng Không Em Bấm để xem Em ơi nơi đây anh ở Đêm nay trăng sáng một màu Quầng trăng rộng vành sáng tỏ Chẳng buồn như mắt anh sâu Đường xưa bây chừ lẻ bước Không em phố khác đi nhiều Gót chân cợt đùa khói thuốc Võ vàng phác nét cô liêu Ơ kìa hàng cây bóng lá Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ? Em đi nhiều điều rất lạ: "Anh chàng ngày ấy làm thơ!" Không em, nàng trăng sáng quá Chắc cười một mối tình say? Bến đời ngược xuôi hối hả Ai đưa em về đêm nay? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Hình Bóng Bấm để xem Trăng nghiêng bóng xuống bờ sông mệt mỏi Ngỡ trăng rơi trần thế rọi tình yêu Nhưng nhìn hoài vẫn khung cảnh tịch liêu Vẫn rặng đước già, vẫn nhành liễu rũ Vẫn lắng sâu trong những ngày xưa cũ Thuở tình yêu chẳng có những u hoài Đến giờ đây tình ái đã mệt nhoài Sao trong ấy vẫn còn hoài hình bóng? Ừ! Đêm đêm trăng treo in hằn sông đó Có bao giờ sông chạm được hồn trăng? Soi bóng sông vui mây gió phải chăng? Kiếp dòng sông – sao bằng mây với gió! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Lại Vấp Vườn Trăng Bấm để xem Nhấp ly cạn chén hương mười sáu Bỗng thấy em về trên dấu môi Chứng tích rong rêu sầu nguyệt lạnh Ta bước vào đêm gót rã rời.. Sương mờ, khuya bạc, giá như băng Ai qua, giấu nhẹm phiến trăng trần? Bởi người huyền hoặc như mây khói Thân xác không hồn sao ái ân? Ta vẫn khắc ghi một ước nguyền Hẹn thề: Chửa tới nửa đường duyên – "Dạ trầm mỹ tửu, nhân truy ức: Nghi thị thiên thu lạc cửu tuyền.." (*) Nhấc chén say tàn đêm nguyệt tận Phấn hương phảng phất: Gái khuê phòng Vì nghe nhan sắc là hư ảo, Ta hóa điên rồi, em biết không? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Hồn Biển Bấm để xem Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu Ta mơ màng sương mờ ảo mộng Kiếm tìm gì một cánh hải âu? Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt Tắm lòng trăng mây gió phủ phê Biển vỡ òa mối tình say khướt Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê Câu tạ từ hãy còn bối rối Hà cớ gì gắng phải quên đi? Biển bình yên lòng ôm bão nổi Chút yêu đương đau đớn là gì? Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô? Chân ta bước dặm trường mỏi rũ Đưa hồn vào một cõi hư vô! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Dại Khờ Bấm để xem Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau Phố ngủ rồi sao người còn thao thức? Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ Tình xa ngái người đi không trở lại Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Hương Vỡ Bấm để xem Đêm xuống đợi trăng, chờ Quỳnh nở Thâu canh lặng lẽ gác mái buồn Đông phong gờn gợn lòng viễn xứ Đùa cợt vai gầy với gió tuôn Đêm nay thức trắng đợi hương Quỳnh Hoa lòng một đóa vỡ trong tôi Khói thuốc canh tàn rơi lả tả Một chút tình vương trên mắt môi Mưa đêm phố vắng đèn vàng nhạt Lất phất đông sang rét buốt sầu Đợi vầng trăng tới, tình cô quạnh Hoa đã đơm chưa? Nguyệt khuất đầu! Đêm nay chắc lẽ chẳng có Quỳnh Mưa rơi nhiều quá phố thêm sâu Gác nhỏ không trăng, hồn hoa lạnh Đã vỡ tan tành buổi biệt nhau.. (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Ai Về Trong Cơn Say? Bấm để xem Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửa Đêm nay say quá, rõ thật là! Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnh Mơ hồ.. tôi nhớ một người xa Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi? Đây niềm xa cách có chi vui? Cớ sao tôi cười như mê dại, Trong những đau thương lẫn ngọt bùi? Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc Đêm chẳng chung lời với nước mây Hình bóng ai về trong sương khói Xiêm y tha thướt dáng trang đài Kiều nữ giật mình từ đáy mộ Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào? Sao tôi nghe tiếng như ai đó.. Bước giữa hồn tôi đương xôn xao! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Đêm Trở Gió Bấm để xem Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh Lanh quanh góc phố ngó mây đùa Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh Đêm nay gió trở, gió giao mùa Chẳng biết người đâu, ta lang thang Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang Hương đời tám nẻo người rẽ lối Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng Về đâu ơi hỡi lạc về đâu Mình ta lạc bước giữa đường câu Tình nghĩa khi xưa nay gạn đục Người chẳng tiếc chi buổi sơ đầu Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh Mơ màng trời đất bình yên nhỉ Ai biết lòng ta thấy chênh vênh (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..
Tiếng Vạc Sành Bấm để xem Thoảng tiếng vạc sành trong hương đêm Liêu xiêu trăng úa hát bên thềm Một kẻ than van tình ai oán Một người khói thuốc ướp môi mềm Thoảng tiếng vạc sành khóc tỉ tê Khóc cho ngày cũ khóc câu thề Khóc thương những người yêu nhau ấy! Họ chia hai lối bước họ về Ơi hỡi vạc sành, vạc sành ơi! Đêm dài sương lạnh có chơi vơi? Năm canh than thở buồn lặng lẽ Hiu hắt thu sầu gió tả tơi! Vạc sành ơi hỡi, vạc sành ơi! Nỉ non chi mãi những xa vời? Quạnh quẽ đêm đen sầu quạnh quẽ Tiếng vạc sành ơi.. một bóng người! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa..