Ta lặng lẽ, lạc loài, ôm mùa đông vào lòng! Lắng nghe những tiếng lặng thinh đang cuốn lấy vô hương rải bạc đôi đường lối vắng. Ta lạnh đến run người nhưng chẳng thèm khoác áo, đâu đó trong sâu thẳm cái rét giá hiu quạnh này đây, có chút gì đó đang cố sưởi ấm những tư tình ngày cũ. Gió nhảy nhót vai người viễn xứ, mùa đông đâu quá xanh xao? Ngày mai ai biết được, vô thường không hẹn trước, giấc ngủ đêmnay có lẽ sẽ mơ màng hình bóng người xa… Lối vắng chòng chành giấc mộng yêu đương, gió đông sang rải khắp phố phường, tháng 12 ngập ngừng theo những bước chân lạc nhịp… Thật tệ nếu như mùa đông lạnh lẽo lại thiếu đi bóng hình mà ta yêu thương, những cơn gió lạnh buốt, những cơn mưa đông và những nỗi buồn không thể tâm sự cùng ai trong những đêm dài quạnh vắng. Mùa đông làm cho người ta nhung nhớ nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn những nó cũng ảm đạm hơn và nỗi buồn cũng theo đó mà ngập tràn gấp bội. Hôm nay, để vơi bớt đi phần nào cái rét giá mùa đông ấy, tôi xin gửi đến các bạn chùm thơ tình mùa đông buồn bã, mang nỗi niềm của những kẻ cô đơn còn thương về tình cũ, của những nhớ nhung và day dứt. Hy vọng rằng các bạn cũng sẽ yêu thích những áng thơ mùa đông buồn này, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình mùa đông hay!
Chiều Đông Bấm để xem Chiều nay mưa gió đổ trắng trời Nhẹ nhàng xé nát tấm hồn tôi Dư âm xưa ấy nay òa vỡ Đưa mảnh duyên thừa trôi xa khơi Gom bao nhung nhớ dệt vần thơ Buốt giá trời đông vẫn hững hờ Đông hỡi phải chăng mùa đông lạnh Hay tại ngày tháng nặng chờ mong? Ta đã nín lặng biết bao ngày Đã mấy đông rồi vẫn hoài say Đông nay êm ái trao rét mướt Tỉnh giấc mơ đời mộng tôi – em Lạnh lẽo đông sang tràn lạnh lẽo Mùa đông băng giá tràn mọi nẻo Quên đi ta ơi, quên đi thôi! Cho lòng thôi khóc thuở chung đôi Quên đi ta ơi, quên đi thôi! (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Tiễn Thu Bấm để xem Thu ơi! Ngày cuối đã sang mùa Em có buồn không buổi tiễn đưa Ta tiếc nàng Đông qua sớm quá Lá vàng xào xạc nắng lưa thưa Sông xưa đò cũ có còn đâu Kỷ niệm tàn phai với nỗi sầu Em níu thời gian thêm chút nữa Để ta nhẹ lướt bước qua cầu Ta chờ ai mãi tận mùa sau Chiếc áo len đan chắc ngã màu Ngày ấy ra sao ai biết được Vô thường không hẹn trước ta đâu Đông về lạnh lẽo lắm thu ơi Mờ mịt Sương giăng giá buốt trời Người ấy năm canh sầu lặng lẽ Làm sao ta ủ ấm tim người (Hoàng Mai) Còn nữa...
Gởi Nắng Về Em Bấm để xem Phương ấy bây chừ rét phải không? Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng Xót xa xin gởi về thương nhớ Mong em ấm lại tháng ngày đông Sáng nghe đài báo nơi ấy gió Giá rét phong sương ngập trắng trời Đêm về song cửa lưa thưa tuyết Vắng rồi, em có thấy chơi vơi? Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau Ngồi nghe em kể chuyện mai sau Đi qua mùa đông đầy sương giá Bây giờ buốt lạnh một niềm đau Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ Nhờ gió gởi về nơi phương xa Dẫu biết em đang bên ai đó Quên rồi cái thuở cuộc tình ta… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Đông Về Bên Ngõ Bấm để xem Gió đã về trên con ngõ đó em Đem mùa đông đến bên thềm hoang vắng Chợt xốn xang rồi lòng anh thầm lặng Bỗng thấy thèm chút nắng của chiều mưa Áo ngày xưa anh tặng đã chật chưa? Chiếc khăn quàng len ấy em còn giữ? Mùa đông về biết sẽ nhiều tâm sự Sẽ nhiều dòng tình tự nhớ về em Em xưa hỡi! Một phút nhé, trời đêm! Nhớ về anh như những ngày yêu đó Nghe trong gió: đôi ba lời ru ngỏ Cho giấc nồng ấm áp mộng em tôi… Mặc tình mình đã phân ngả chia đôi Kệ thời gian vẫn hoài rơi như lá Hoàng hôn tắt, hắt ánh đèn băng giá Nét bút sầu vẫn gợi nhớ về em Đông về rồi! Ngoài kia ấy, em xem Vài người rét gió ùa vào ai áo Có mấy ai cô đơn: mùa gió rạng Tay em gầy có ấm một bàn tay? (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Đan Áo Cho Chồng Bấm để xem Chậm chân dừng bước hỡi thu ơi Đừng để đông sang giá buốt trời Ta khóc người sầu nghe não nuột Tơ chùng phím lạc nỗi buồn khơi Đông hỡi! Chậm về chút nhé đông Đợi ta đan áo gửi cho chồng Năm nay bão lũ hơn năm cũ Đừng để đò xuôi… nước ngược dòng Ta vốn vụng về trước đến nay Thu ơi chậm bước kéo thêm ngày Đan xong chiếc áo cho người mặc Chẳng biết bao giờ mới tới tay Nhưng mà… đợi chiếc áo may xong Phải đến tàn đông mới tới chồng Chắc tại nàng Bân xưa lộn kiếp Thu tàn chưa hết đã đông phong Tim hồng ta tặng một người thôi Cho dẫu phong ba phủ trắng trời Cũng chẳng đổi dời khi cách biệt Đông ơi chậm bước nhé… dùm tôi (Hoàng Mai) Còn nữa...
Chia Sẻ Cùng Anh Bấm để xem Em gửi cho anh chút nắng hồng Sẻ chia cái lạnh của ngày đông Đêm nay đổi tiết trời thêm gió Lạnh lẽo trong ngoài anh biết không Anh gửi cho em ít tuyết rơi Một làn sương mỏng đông vừa khơi Để em chia sẻ cùng anh nhé Có lạnh thì ta… lạnh cả đôi (Hoàng Mai) Còn nữa...
Mùa Đông Thương Nhớ Bấm để xem Đông đã tỉnh giấc ngủ dài năm cũ Để chiều nay ủ rũ gió mùa sang Làn heo may trôi bãng lãng mơ màng Trong ngơ ngác màu thu tàn còn lại Đông về chi? Để người thi sĩ nhớ Vẽ nét kiều qua đôi chữ, vần thơ Ví hồn em tựa dòng mây trôi lạc Còn lòng ta xơ xác những đợi chờ Lạnh lẽo quá! Giá băng từng hơi thở Mùa đông ơi xin chớ vội vén mành Để hoàng hôn còn sưởi ấm tình xanh Trong quá khứ ta chưa đành quên lãng Tình yêu ấy: đôi ngả đời ly biệt Cuối đoạn đường da diết tiếng lòng ai? Tình chưa phai! Xin một phút giận hờn Ta là ta: đớn đau, rồi òa vỡ… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Chờ Mong … ! Bấm để xem Một người lặng lẽ giữa đêm thâu Lạnh không cứ đếm những hạt sầu? Mùa đông mới tới bên đầu ngõ Mà lòng băng giá đã từ lâu Một người hiu quạnh, ai thấy không? Biển người vô vạn cứ ngóng trông Quạnh quẽ thu qua rồi thu chết Lòng người vẫn một nỗi chờ mong Mấy tuổi thu rồi hỡi người ơi? Người ấy còn mãi ở chân trời Dư hương xưa ấy: niềm trăn trở Thu rồi thu nữa: vỡ hồn thơ Người là ai thế? tôi gọi anh! Sao nỡ hững hờ với tuổi xanh? Anh có nghe không? Xuân đang gọi Anh có nghe không? Nghe không anh… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Mùa Đông Của Em Bấm để xem Đông sắp chuyển mình anh biết không Trời xanh mây trắng nắng thêm trong Năm nay thời tiết thay màu mới Em cũng rộn ràng chuyện có… không Tuy vẫn còn Thu của đất trời (*) Nên màu ảm đạm lắm anh ơi Lòng em khao khát như Thu vậy Anh biết không anh… nửa mảnh đời Em thích lang thang những tối buồn Những ngày mưa đổ – nắng chiều buông Ngắm bờ biển vắng đêm rằm ấy Để nhớ về anh nỗi vấn vương Em thích nghe anh kể chuyện lòng Cho em ôn lại tháng ngày Đông Cùng ai thủ thỉ đêm thanh vắng Bẽn lẽn mình em khẽ gọi: Chồng Ta kể nhau nghe chuyện bụi hồng Đò tình bao chuyến có rồi không Trò chơi hôm ấy… Trời cho đó Ghi khắc vào tim một chữ: Đồng (Hoàng Mai) Còn nữa...