Thơ: Kiếp Nhân Sinh

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Hoa Hoạt, 8 Tháng bảy 2020.

  1. Hoa Hoạt Hoa Hoạt

    Bài viết:
    28
    "Kiếp nhân sinh" là tên gọi chung, cụ thể Hoạt đã sáng tác được ba bài thơ lục bát, tuy không sánh được với các bậc thi hào dân tộc nhưng Hoạt mong rằng mọi người sẽ đón nhận và nghiệm ra được một chút gì đó hữu ích từ những câu thơ mà Hoạt đã gửi cả tâm hồn vào này:

    1. Yêu là khổ

    "Người cười người khóc gánh nỗi tương tư,

    Ta khóc ta cười kiếp người phù du.

    Người nhớ người đau mảnh tình dang dở,

    Ta thương ta xót hồng trần ngu ngơ."


    [​IMG]

    2. Người thương

    "Chàng nở nụ cười

    Ngàn hoa khoe sắc,

    Mắt chàng hoen lệ

    Sấm dậy trời vang.

    Tiếng chàng nhẹ ngân

    Thiên hà lấp lánh,

    Một lời từ chối

    Tâm loạn hồn tan.

    Chàng ơi có thấu

    Đau tận trời xanh!"

    [​IMG]

    3. Si cũng là chấp niệm

    "Nửa đêm thức giấc âu sầu,

    Tóc nàng nay đã hóa màu bạc vôi.

    Hoen đắng giọt lệ đầu môi,

    Hồng nhan nay đã cằn cỗi úa tàn.

    Hỏi nàng sao lòng tan hoang?

    Sao tim thắt nghẹn? Sao nàng rưng rưng?

    Phận đời ngang trái lưng chừng,

    Huống chi nàng đã ôm lòng tương tư.

    Tương tư áo g iáp sa trường,

    Nhớ người đã có tân nương trông chờ.

    Một ngày sét đánh mây mờ,

    Hay tin chàng đã phất cờ hi sinh.

    Cốt về tiếng trống linh đình,

    Người người bái lạy, cúi mình mang ơn.

    Khăn tang phủ trắng trường sơn,

    Trường sơn trong mắt nàng hóa tro tàn.

    Trong nhà lớn bé khóc than,

    Nương tử khăn trắng, đeo tang mẹ già.

    Phận người nào dám khóc la,

    Âm thầm nén nỗi bi ai trong lòng.

    Nén hương tạ từ thắp xong,

    Gót quay, rời bước, bão giông kéo về.

    Lê thê từng bước nặng nề,

    Rõ là đang khóc mà cười như hoa.


    Băng qua ngõ nhà người ta,

    Cài then chốt cửa, ngất đi ba ngày.

    Một ngày nhớ về tình lang,

    Một ngày oán trách, một ngày đau thương.

    Thương cho số mệnh uyên ương,

    Chiếu chỉ ban đến, cắt chia đôi bờ.

    Quận chúa vua gả làm vợ,

    Lễ xong nhanh chóng giương cờ tiến quân.

    Đôi bên chưa kịp phân trần,

    Lần quay về lại thành lần chia xa.

    Âm dương hai cõi đôi ta,

    Biết đi đâu để chắp vá tim này.

    Hồn nàng hòa vào khói mây,

    Thân người còn đó mà tâm chết mòn.

    [​IMG]

    Sư khuyên tâm si đừng còn,

    Buông được chấp niệm chỉ còn bình an.

    Giác ngộ nàng đã nhẹ nhàng,

    Chấp niệm bỏ được, tâm an theo cùng.

    Nhưng sao lòng cứ mông lung,

    Tình yêu son sắt, nhớ nhung vẫn còn.

    Chỉ xin giữ chút lòng mọn,

    Thỉnh thoảng thức giấc, nhớ chàng bơ vơ."

    [​IMG]

    _Hoa Hoạt_
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...