Bạc Phận Tình sâu tình dẫu đậm đà Nhưng tiền không có lấy gì mà mong Em gì chữ hiếu sang sông Quay lưng bỏ kẻ đứng trông bên này Kiếp nghèo đeo mãi tháng ngày Em yêu em hứa đợi vài ba năm Cớ sao chưa trọn một năm Em theo ngưới mới trăm năm bạc đầu Tình yêu như nước qua cầu Để tôi ngơ ngẩn ngậm sầu riêng tôi Hết rồi hai chữ chung đôi Thương tôi em để lẻ loi một mình. Tác giả- Xuân Trang