Thanh xuân như chiêm bao Tác giả-Lê Thành Ngọc *** Mây trắng mãi bồng bềnh Trôi về nơi xa thẳm Tình người mênh mông lắm Ta với tới được không? Đường nhuộm sắc phượng hồng Chỉ riêng ta đếm bước Kỉ niệm giờ xuôi ngược Trôi mãi phương trời nào Thanh xuân như chiêm bao Thoảng qua trong chớp mắt Tình đầu sao dằn vặt Mãi chẳng nói thành lời Thả nỗi nhớ chơi vơi Len vào từng cơn gió Nhưng tình đầu vẫn đó Chẳng thể quên được người Nắng quên mất nụ cười Mưa hững hờ không tới Để cầu vồng chờ đợi Phai nhạt những sắc màu. Thôi xin nhớ về nhau Ta về trong thầm lặng Con đường quen đầy nắng Xác phượng thắm lối đi. Tình đầu đến làm chi? Đem tuổi thơ xa mãi Chút kỉ niệm vụng dại Chênh vênh trong cuộc đời. Kí ức thả chơi vơi Làm nhạt nhòa mi mắt. Sợi nắng vàng hiu hắt Rớt khẽ xuống bờ vai. Ai buông tiếng thở dài Trong gió chiều xao xác. Yêu thương giờ nhòa nhạt. Thả trôi vào mênh mông.v