Truyện Ngắn Thanh Mai Và Trúc Mã - Cố Ngọc

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Cố Ngọc, 23 Tháng mười một 2018.

  1. Cố Ngọc

    Bài viết:
    10
    Thanh Mai Và Trúc Mã

    Tác giả: Cố Ngọc

    Bảo và Yết là bạn thanh mai trúc mã của nhau từ năm con Bảo 5 tuổi và thằng Yết 6 tuổi. Hai người họ thân nhau tới mứt mà bọn nó tuy lớn nhưng vẫn ngủ chung được với nhau, đi đâu cũng có nhau. Đương nhiên là cha mẹ của cả hai đứa đều biết hết. Hai nhà cũng tính đến chuyện làm thông gia của nhau rồi nữa kìa. Nhà chúng nó gần tới mức xém dùng chung một vách luôn. Hằng ngày chúng nó quấn quýt với nhau làm người ta thấy chướng cả mắt, ganh tỵ vô cùng. Phải! Tụi con gái đứa nào cũng ganh tỵ với Bảo vì lúc nào cũng được thằng Yết cõng đi học cả, vui vẻ đùa giỡn với con Bảo. Còn gặp các cô thì anh Yết lạnh lùng vô cùng làm bọn con gái đứa nào cũng sợ và xa anh một chút nhưng chúng nó lại rất thích anh, vì cái mặt rất chi là khôi ngô. Năm nay chúng nó cùng học lớp 12 vì thằng Yết muốn học chung với con Bảo mà nhập học trễ một năm. Biết được chuyện này bọn con gái tức lắm nhưng nghĩ kĩ lại do thăng nhập học trễ nên tụi nó mới có thể học chung với anh.

    Tại một căn nhà xinh xinh cạnh một căn nhà xanh xanh, đẹp vô cùng. Hai căn nhà khá giống nhau luôn.

    - Này con kia!.. Thức dậy đi học. - Một thằng con trai đang ngồi trên giường một đứa con gái, và đứa con gái đang ngủ say mê.

    - Cho tao năm phút nữa đi. - Đứa con gái trùm chăn nói.

    - Mày không dậy thì tao đi học bỏ mày vậy. Tao đi trước nhé. - Thằng con trai nói xong thì đứng lên bất trợt bị đứa con gái đang ngủ kéo tay lôi xuống giường.

    - Ai cho mày đi trước mà mày đi hả. Chờ tao với!

    Trong cơn mộng cô gái đó đã ôm thằng con trai, vật xuống giường. Thằng con trai thì giờ mặt đang đỏ hơn trái gấc. Nhìn người con gái đang ôm mình, nó chợt có suy nghỉ gì đó rồi mặt nở một nụ cười cực gian. Dùng tay mình khóa tay đứa con gái lại dằng nó xuống giường nói:

    - Trịnh Bảo Bình!.. Mày mà không dậy cho ông, ông ĂN mày NGAY LẬP TỨC! - Người đó giằng ba từ cuối thật rõ để người con gái nghe rõ từng chữ.

    - Mày dám! - Người con gái khi nghe xong thì tỉnh ngủ hẳn ngước lên cải.

    - Thử ngủ nữa đi, xem tao có dám không? - Người con trai nở một nụ cười ma quái.

    - Trương Thiên Yết!.. Tránh ra cho bà chuẩn bị đi học! - Bảo tức giận quát.

    - Mày nghĩ tao có chịu buông mày khi chính mày câu dẫn tao không? - Thằng Yết hỏi ngu.

    - Mày.. Tao câu dẫn mày hồi nào? - Bảo Bình hỏi ngược lại.

    - Quần áo thì lượt thượt, xộc xệch hết chổ nói. Vai thì một bên che một bên khoe. Khuôn mặt khi ngủ thì như đứa con nít. Và còn vô số điểm khác nữa như câu dẫn tao. - Yết vừa kể vừa nhìn một lượt con Bảo.

    - Tao không có!.. À! - Bảo chối xong thì nhìn lại mình, hình như thằng Yết nói khá đúng nhỉ.

    - Thôi thay đồ còn đi học mẹ. - Thằng Yết buông con Bảo ra.

    - Ừm! Nhớ chờ tao đó. - Nói rồi bước đi.

    Trên trường Bảo Bình và Thiên Yết đang học.

    Mọi học sinh trong trường ai có xe thì đi xe, ai không có thì đi bộ.. Mọi người đang bước vào trường thì chiếc xe chở con Bảo và thằng Yết đậu lại trước cổng. Chiếc xe màu đen sáng chói làm ai ai cũng ngoái lại nhìn. Bước xuống xe là một nam một nữ nhìn rất chất.

    - Anh ấy đẹp trai quá!

    - Anh ấy ăn gì mà đẹp thế không biết?

    Thấy con Bảo không nói gì chỉ gục đầu xuống mà đi thì thằng Yết liền nắm tay con Bảo, kéo nó vào lòng mình nói một câu làm tụi kia muốn nhảy sông tự tử ngay tức khắc.

    - Bảo bối, sao đi đường mà không nhìn đường gì cả thế? Lỡ té thì anh sẽ rất lo đó.

    Nghe câu nói như sét đánh ngang tai bọn họ không biết nói gì hơn im lặng và lặng lẽ bước vào trường. Còn con Bảo hả? Nảy giờ nó căng tròn hai con mắt của nó mà nhìn đại ca Yết kìa. Hóa đá, đứng tượng, đóng băng, đủ thứ biểu cảm khi nó nhớ lại những lời lúc nảy thằng Yết nói. Trạng thái hiện giờ của con Bảo nhà ta rất rất là tệ. Còn thằng Yết sau khi nói một câu làm khủng hoảng nền kinh tế toàn trường thì cái bản mặt rất chi là tươi. Được một lúc sau khi mọi người cuống gói, à không giải tán thì ổng kéo bà Bảo lên lớp.

    Trong lớp hôm nay tự dưng náo nhiệt hẳn lên. Thì thầm to nhỏ, không biết là nói chuyện gì. Con Bảo bị thằng Yết nắm tay kéo thẳng về phía chổ ngồi trong lớp. Đặt nó ngồi xuống không nói gì, chỉ lẵng lặng ngồi xuống và.. Nghe nhạc.

    Bỗng có một đám người khoảng bốn năm đứa bước lại bàn con Bảo và thằng Yết. Đập bàn cái rầm ả ỏng ẹo nói.

    - Ê, ra ngoài nói chuyện chút đi! - Con cầm bầy à không cầm đầu nói.

    - Có chuyện gì thì nói trong này không được sao? - Con Bảo sau khi đã định thần lại được và nói.

    - Không! Ra ngoài nói.

    * * * - Con Bảo không nói gì, định đứng lên đi ra thì bị thằng Yết kéo lại ngồi cái phịch xuống ghế làm em mông hơi bị ê.

    - Có gì nói trong này luôn đi! Tao là bạn trai nó, trừ chuyện sinh lí ra có gì không được nghe? - Thằng Yết giở giọng đại ca làm chúng hơi rung.

    - Nó có cái gì hơn em mà anh chọn nó không chọn em chứ? - Ả ta hỏi thẳng Thiên Yết.

    - Có gì hơn mày sao? Rất nhiều!

    Vâng, câu nói của thằng Yết làm cho ả phát điên lên và xông vào đánh con Bảo nhanh như chớp thằng Yết chụp tay ả quát.

    - Mày dám đụng vào một sợi tóc của Bảo Bình thì tao liền sẽ khiến cho mày sống không bằng chết!.. Không những vậy, ai dám đụng tới Bảo Bình thì cũng coi như người đó đụng vào Thiên Yết tao! Hiểu chứ?

    Câu đầu Thiên Yết quát vào mặt ả, câu sau thì quay sang đám người trong lớp để họ biết mà tránh xa con Bảo ra.

    - Mày nói gì vậy Thiên Yết! - Con Bảo mặt đỏ như trái cà chua hỏi.

    - Chỉ là một câu tuyên bố chủ quyền thôi mà! - Thằng Yết thấy con Bảo đỏ mặt thì không nhịn được mà chọc nó. Làm cho mặt nó đỏ càng đỏ thêm.

    Về đến nhà, con Bảo sau khi sửa soạn và ăn cơm xong thì thằng Yết lết xác sang nhà con Bảo chơi.

    Trong phòng con Bảo.

    - Sáng nay mày nói toàn thứ linh tinh gì thế hả. - Con Bảo trách móc.

    - Linh tinh sao? Đó là những câu nói thật lòng của tao mà! - Thằng Yết xịn mặt tỏ vẻ ngây thơ.

    * * *

    - Trịnh Bảo Bình!

    - Mày khùng à? Tự dưng kêu cả họ lẫn tên tao như vậy làm gì? Có chuyện gì mà bệnh thế? Thằng khỉ gió. - Bảo nói liên tục không cho thằng Yết trả lời.

    - Im cho tao nói có được không? - Thằng Yết vừa nói vừa búng trán con Bảo làm nó đau điếng.

    - Nói gì thì nói đi. Cần gì phải búng tao! - Con Bảo vừa xoa xoa chổ đau vừa chu mỏ nói, nhìn rất là cute.

    Nhìn hành động đó của con Bảo nhất thời thằng Yết không kìm chế được lòng mình mà xô con Bảo vào tường, chặn hai tay nó lại và đặt lên đôi môi nhỏ của con Bảo một nụ hôn nồng cháy. Sau khi cảm thấy thức ăn chuẩn bị khét thì thằng mới buông con Bảo ra.

    - Làm bạn gái, à không làm vợ tao đi! Tao hỏi vậy thôi chứ đằng nào thì mày cũng phải về thôi. - Thằng Yết hai má có chút ửng đỏ nói. Mắt thì nhìn con Bảo chờ đợi câu trả lời.

    - Đáng ghét!.. Mày cướp đi nụ hôn đầu của tao rồi mà còn hỏi tao nữa à!.. Sao không hỏi trước khi hôn tao ấy!.. Đền đi!

    - Thì em cũng đã cướp đi nụ hôn đầu của anh rồi mà!.. Đền đi!.. Mà em muốn anh đền gì cho em đây nhỉ? - Mặt gian gian hỏi.

    - Trả lại cho tao nụ hôn đầu! - Con Bảo quát.

    - Nụ hôn đầu thì không thể trả!.. Nhưng trả bằng một nụ hôn khác thì được!

    Nói rồi nhanh như cắt không đợi con Bảo kịp phản ứng thì thằng Yết đã ôm con vào lòng và đặt lên môi con Bảo một nụ hôn nhẹ nhàng, nồng cháy nhưng ngọt ngào.
     
    Đặng Châu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 3 Tháng tư 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...