Tháng chạp Ta cứ ngáng tháng chạp Giữ mộ phần non trẻ đã xa Đám cỏ úa đã không còn úa Nỗi buồn vui thôi cũng hết thật thà. Ta cứ khóc hờn tháng chạp Đám cải ngồng cánh rã từ lâu Bến sông cũ phù sa đã hết Chỗ chờ nhau sừng sững mố cầu. Ta cứ đứng bờ vùng tháng chạp Thửa mía non bấc ngọn giữa đồng Cây ngải đắng quên mình từng đắng Bụi cúc tần thôi óng tơ hong. Sao anh không rón chân qua tháng chạp Vị lai liều nóng giẫy đọt môi Ngắt đẵn mía ngọt lòng cơn quay quắt Bởi năm cùng tháng tận sẽ bao nhiêu?