Bài thơ: Thân thương hai tiếng.. gia đình Tác giả: Nguyễn Văn Hoài Thật thân thương gọi hai tiếng gia đình Nơi duy nhất chốn yên bình ta đó Hạnh phúc biết bao trong ngôi nhà nhỏ Đầy ắp nụ cười và có thương yêu. Về với gia đình xua hết những cô liêu Bù đắp lại những sớm chiều mệt mỏi Những lo toan phải hằng ngày gắng gỏi Gạt bỏ ưu phiền va đập thói đua chen Chẳng lo âu, ganh ghét với sang hèn Bên tổ ấm những ngọn đèn thắp lửa Ở nơi ấy có trái tim đôi lứa Thắm nghĩa tình bên những đứa con ngoan. Dẫu cuộc đời còn lắm những lo toan Chẳng dám mong đến đàng hoàng sung sướng Hạnh phúc giản đơn là nơi ta tận hưởng Mái ấm gia đình chẳng vướng bận chi! Tình cảm gia đình là sự gắn kết giữa những người có cùng máu mủ, huyết thống và sống chung với nhau dưới một mái nhà. Rộng hơn, đó còn là sợi dây nối kết những con người dẫu không chung cội rễ nhưng luôn gắn bó, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng dù hiểu theo cách nào, tình cảm gia đình vẫn là món quà thiêng liêng và quý giá nhất mà chúng ta có thể có được. Khi nhận ra xung quanh chẳng còn một cánh tay nào sẵn sàng nắm lấy mình, đã không còn cơ hội nào nữa thì gia đình vẫn luôn ở bên nâng niu chở che và là chỗ dựa vững chắc nhất cho mỗi chúng ta. Tình cảm gia đình vẫn luôn là tình cảm thiêng liêng nhất mà con người cần được nâng niu và gìn giữ.