Thư Gửi Mẹ Con về lại một mùa mưa Nhớ mẹ con nằm buồn mà khóc Nhớ những chiều mùa thu tắt nắng Mẹ hái cho con màu mực tím mùng tơi. Con nhớ sao cái ngày ngây thơ ấy Mẹ vỗ về con những hơi ấm thần tiên Cả những trái mùng tơi tím ướt Như nhuốm màu nước mắt mẹ cho con Con nhớ từng đêm mẹ đã khóc thầm Như thương con một tình thương vô hạn Mong cho con khôn lớn thành người Để bay khắp non nước này khám phá Hôm tiễn con xa nhà lên thành phố Mẹ đã khóc nước mắt ướt bờ vai Con nhìn mẹ mà lòng không biết nói Chỉ lặng im nhìn mắt mẹ đỏ hoe. Con muốn gửi ngàn lời thương đến mẹ Như ánh trăng vàng, ánh nắng những chiều thu Con nhớ sao ánh đèn khuya ngày ấy Mẹ trao con như tất cả tình thương. Phan Thị Nhài _ Nam Định
Gửi Miền Trung Con về thăm đất mẹ Ôi! Bao la vẫn rừng cát trắng phao Vẫn rặng phi lao ngút cao đầu Vẫn lời của mẹ vang thăm thẳm Vi vu xáo động giấc mồ côi. Con nghe được vị khan từ đất Đã bao năm sao vẫn mãi vô tình? Con trông thấy gió giật hôm trưa Đã bao năm cũng những cơn đau ấy. Thương về miền Trung, nhớ về miền Trung Mẹ gánh gạo, đôi vai trần trong nắng Bão cát xa tầm, nỡ rối tóc mẹ con Biển cát chông chênh, lời ru còn đó Linh hồn mẹ là hồn cát nơi đây Con yêu mẹ thấm tình yêu cao cả. Đất miền Trung sương cát phủ đầy Lệ con rơi.. Đẫm sa mạc cát Dâng tràn yêu thương! Phan Vũ Tài Nhân_ Phú Yên
Gửi Gió Mùa Xuân (Kính tặng mẹ) Gió xuân ơi gió mùa xuân Miên mang trên những cánh đồng mênh mông Gió lùa qua, mấy bờ sông, Bên bồi, bên lỡ, bên trông, bên chờ. Bên nào những nhớ cùng mong, Bên nào những ngóng, những trông tháng ngày Bên này mẹ đứng ngày xưa, Bên này cha đứng ngày mưa gió nồm. Ngày xưa cách một đò ngang, Thương nhau cha mẹ đứng nhìn qua sông Gửi vào ngọn gió mùa xuân Đây lời thương nhớ, thơ tình còn xanh. Bây giờ mẹ gửi gió xuân, Niềm yêu, niềm nhớ những mong trưởng thành. Mong sao con lớn thành tài, Dựng xây đất nước tương lai rạng ngời. Ngày mai khôn lớn con ơi, Xây cầu nối nhịp bờ vui đời đời Xuân nay xuân mới xuân vui. Nghe lời mẹ nhắn thành người con ơi. Kim Ngọc- Hà Nội
Lặng Lẽ Bóng Chiều Mái tranh nghèo tỏa gió nắng quê hương Mang khói bếp theo từng chiều của mẹ Mang hơi thở tình yêu lặng lẽ Bóng chiều tàn mẹ dần khuất xa xa. Con còn nhớ những ngày tháng đùa vui Trong bóng chiều, trong tình thương của mẹ Trong nhịp đập nơi trái tim mạnh mẽ Đứa trẻ mồ côi, con có tội gì đâu? Rồi từng ngày mẹ lặng lẽ u sầu Nuôi con nhỏ trong niềm đau tuyệt vọng Mong chờ cha nghe trong lòng mẹ khóc Nước mắt giờ đã hóa kiếp cô đơn. Ngày hôm nay ngày hạnh phúc của con Thương mẹ hiền lòng con đau thắt lại Mẹ thân yêu, lòng con ghi nhớ mãi Dáng mẹ gầy, mẹ lặng lẽ bóng chiều. Chu Thị Thương- Hà Nam
Giấc Mơ Trên Bãi Biển Có giấc mơ con còn hoài nhớ Trong trái tim và trong cả trang thơ Tay con nắm tay cha ấm áp Những dấu chân thành hàng trên cát Gió nhẹ nhàng như hát cùng con Tiếng chim hót hay lời cha muốn nói Những thương yêu lẫn những dỗi hờn Con cứ thế bên cha không rời bước Hạnh phúc về tràn ngập trái tim thơ Hai chúng ta bên bờ biển nhớ Sóng vỗ về như tiếng mẹ ru con Và diệu kì đôi mắt con sóng nước Dáng mẹ hiền đứng đợi chúng ta Con ào đến, sóng vỗ thành khúc hát Dịu êm và ấm áp tâm hồn con Trên bờ cát thêm những dấu chân Trái tim con thêm niềm vui sướng Sóng lại vỗ nhưng ầm ầm giận dữ Giấc mơ đi, sóng xóa rồi dấu mẹ Gió còn lại nhưng chẳng còn dấu cha Chỉ mình con 2 bàn chân thơ dại Lặng lẽ đùa với sóng và mây Con còn nhớ giấc mơ êm ấm Trên bãi biển sóng hát, dấu chân in Đoàn Thị Hoài Thương- Quảng Bình