Tập thơ: Đen Đặc Tác giả: Đông Tàn Thể loại: Thơ tự do Đêm đen đặc Lòng người cũng đen đặc Đêm lạnh lẽo Lòng người càng lạnh lẽo. Đông Tàn. Bạn đọc muốn góp ý hay nhắn gì cho Đông thì vui lòng vào đây: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Đông Tàn . Xin đừng viết dưới bài đăng của mình. Cảm ơn!
1. Khác Biệt Trong giấc mơ đó Em đã chết Anh đã chết Chúng ta đã chết Không phải thể xác Mà là tâm hồn. Chúng ta Không đón bình minh Chẳng ngắm hoàng hôn Bởi đôi mắt tối tăm Chỉ có bóng đêm đen đặc. Họ chia cách chúng ta Ngăn cản chúng ta Chì chiết chúng ta Nguyền rủa chúng ta Bởi vì chúng ta KHÔNG HỀ KHÁC BIỆT. Em không hiểu? Anh không hiểu? Hay họ không hiểu? Yêu nào có tội? Em và anh đâu nào có tội? Sao lại lên án? Sao lại giam cầm? Sao lại giết chúng ta? Chúng ta giống nhau Nhưng chúng ta khác họ Nên họ không muốn Chúng ta hạnh phúc? Đông Tàn
2. Hết. Một ngôi mộ Hai ngôi mộ Một ngôi mộ Chôn hai người. Một người chết Một người vừa chết Một người tự tử Một người thương tâm. Họ khóc than Họ oán trách Họ hối hận Họ giá như Nhưng đã muộn. Ngôi mộ lạnh Ngôi mộ đơn Ngôi mộ ấm Ngôi mộ đôi. Sống chẳng gần Chết kề bên Chỉ đáng tiếc Chết là hết. Đông Tàn
3. Lương? Một bên quỷ Một bên ma Ôm lấy em Ma và quỷ. Em tàn nhẫn Em vô lương Là ai dạy? Ai noi gương? Người đánh em Em đánh lại Người rủa em Em nguyền lại. Là em sai Em đã sai Khi sinh ra Chẳng người dạy. Em nào có Được lựa chọn Ngày sinh ra Phận sinh ra. Em thiện lương Vốn thiện lương Nhưng người đưa Cuộc đời đẩy Em bất lương Tự bao giờ? Đông Tàn.
4. Khăn Trắng Khăn tang trắng, Đội trên đầu, Để tang ai? Để chính mình. Trống kèn đánh, Nhạc rền vang, Tiếng cười nói, Kinh kệ than. Có gì vui? Chết có gì vui? Mà ma chay? Mà ăn mừng? Ngày còn sống, Chẳng được ăn, Đến hôm chết, Cúng linh đình. Có người khóc, Ồ người khóc, Nước mắt rơi , Vị rất vui. Đông Tàn
5. Đông khác Đông đã về rồi Người cũng về rồi Nhưng nay đông khác Và người cũng khác. Người nắm tay ta Đi qua con phố Người ôm lấy ta Đi qua tuyết vắng. Vì đông vốn lạnh Hay người vốn lạ Nên có ái ân Lòng ta vẫn chạnh. Khoác thêm chiếc áo Đến tiễn người đi Hồn chẳng muốn ở Thân xác được gì? Người cứ đi đi Áo ta đan dày. Đông Tàn
6. Em Ngồi xuống cạnh em Hôn lên tay nhỏ Hôn từng ngón mềm Thơm mùi hương em. Ghé sát vào em Hôn lên đôi má Hôn bờ vai êm Thơm mùi riêng em. Ôm chặt lấy em Chìm đắm vào em Siết lấy tình em Nguyện chết vì em. Chợt buông tay em Đẩy về phía khác Rời xa nơi em Hồn này như thác. Muốn bên cạnh em Nhưng tôi, em khác Em như nước mát Tôi là bùn nhơ. Tôi vấy bẩn em Em không trách oán Nhưng tôi yêu em Nên tôi oán trách. Thôi em vào đi Chờ tôi làm chi? Tôi chẳng là gì Trong ngày em cưới. Tôi muốn đến chúc Trăm năm hạnh phúc Lại sợ sai lúc Lạc nhịp tim em. Nên tôi chỉ có thể âm thầm chúc phúc cho em. Đông Tàn.