Lời bài hát: Có khi nào, ta đứng cạnh nhau dưới chân đèn đỏ Em nhìn anh cười như là trước đây, lòng không âu lo Xong rồi chợt nhớ ra chỉ còn vài giây ngắn ngủi Ấy vậy mà cũng phải thôi, đèn đỏ chẳng cho người ta nhắn gửi Chút yêu thương còn sót lại, như rêu phong trên bức tường dày Đôi ba dòng chữ nguệch ngoạc "em yêu anh đến mức nhường này" Ừ rồi sao, anh ngớ người, mình đã chia tay" Ừ thì xa, 200 cây giờ thành 2 quận Đều tất bật lo cuộc sống riêng, lén dùng nick khác ghé facebook nhau, 1 tháng chắc cũng vài lần Mà chuyện anh làm em giờ cũng chẳng quan tâm Mình lạc mất nhau vào ngày đó tháng mười Album ngu si của anh thì buồn, lần nào xem nó cũng phải ráng cười Ít ra thằng Tú còn đủ can đảm gặp người nó thương Còn anh chui rúc 1 xó lảm nhảm như dân công sở ngồi chờ có lương Chuyện anh yêu em thế nào chắc cả thế giới này biết mất rồi Nhưng điều giản đơn là xin em 1 cơ hội, anh lại không dám cất lời Em có khung trời xanh mới, anh thì bận với những ưu tư Về cô bé chơi game dở ẹt họ tên Anh đâu muốn mình chìm hoài trong đống buồn rầu Anh chỉ ráng cho em biết là anh nhớ em đến mức nhường nào. Mà cái gì cũng cần có 1 điểm dừng Coi như anh gửi vào đây nhớ nhung thay vì bỏ nó sau lưng