Sao anh không về Quốc Oai quê em? Chùa Thầy nhớ anh, nhắc tên anh hoài Nghe phiền chết mới hỏi anh một lời Em ấy hả, mới chẳng thèm nhớ anh Sao anh không ghé Quốc Oai quê em Đình So mấy nay nước nặng nề trôi Lòng buồn thiu, nó nhắc anh một hồi Em ấy hả, cũng chẳng thức quan tâm. Nắng cháy mùa hạ, cây khô đổ lệ Chúng nó vẫn thường nhắc tới tên anh Nghe đến phiền, đến mệt, em mới hỏi Hay không thương chúng nó, anh chẳng ghé chơi? Không muốn tới, nói em nghe một lời Quốc Oai nhớ anh còn em chẳng thèm nhớ Anh không đến cũng chỉ Quốc Oai thương Em ấy à.. cũng chỉ chút mong anh. Vong Ưu