Chào mọi người, hơn tuần nay, sau khi biết điểm chuẩn, trên các group Facebook, trang báo đài, tivi các thứ xôn xao việc điểm chuẩn đại học năm nay - Mọi người ơi em được 25, 8đ mà em rớt hết 8 nguyện vọng thì phải làm sao đây mọi người - Các anh chị biết còn trường nào xét học bạ nữa không ạ, chứ em 24, 8đ mà em rớt hết rồi - Nên học cao đẳng hay trường tư đây ạ? - Tìm đồng đội năm sau thi lại - Em đi theo tiếng gọi của tổ quốc đây bộ giáo dục ơi Điểm năm nay cao cũng do một phần chỉ tiêu xét học bạ, đề khá dễ, khiến cho các thí sinh bất ngờ. Biết bao nhiêu câu chuyện không biết nên thả haha hay sad cho mấy bạn ấy nữa. Nhưng lại có một chuyện không biết đáng buồn hay đáng trách. Một nữ sinh ở Quảng Nam treo cổ tự tử sau khi biết điểm chuẩn. Mình không phải là bạn ấy, cũng không hiểu rõ hoàn cảnh của bạn ấy như thế nào. Đứng dưới góc nhìn của mình (nhắc lại là của mình) dù biết là phải chịu nhiều áp lực lắm, đau lòng lắm nhưng chỉ là cái điểm chuẩn để vào đại học, có đáng không? Bạn cũng có thể học cao đẳng để đỡ tiền gia đình, hoặc cũng có thể phụ giúp bố kiếm tiền. "Khi cánh cửa này đóng lại, sẽ có cánh cửa khác mở ra" Này không phải chém gió gì đâu mấy bạn. Bạn nữ sinh trên kia còn được 24 chấm mấy. Mình có 23 thôi, trượt hẳn 3 nguyện vọng đầu, còn nguyện vọng cuối cái ngành mình không thích (lúc đó cũng chắc 3 nguyện vọng trên kia rồi nên để đại ngành khá thấp điểm của trường đại học hot hot). Cũng buồn lắm chứ, buồn mà xém sốt huhu. Nhưng câu nói trên đột nhiên xuất hiện trong đầu mình. Giờ mình phải tính coi nên làm thế nào nếu như rớt luôn nguyện vọng 4. Thế là đi tìm hiểu mấy trường xét học bạ, cao đẳng, bla bla.. Cuối cùng đêm đó tìm được một trường cao đẳng khá là thích, có cái ngành mình thích luôn, chương trình đào tạo lại rất rõ ràng, không kiểu lan man, dài dòng như ở đại học (mình từng xem chương trình đào tạo ngành đó ở đại học rồi). Đúng trọng tâm làm mình rất hứng thú, lại thêm bạn cũ của mình đang học ở đó, thấy môi trường rất tốt, năng động.. Vậy là mình đã tìm ra một cánh cửa mới. Sáng hôm sau, tin nhắn báo về, mình đậu trường nv4 rồi. Nếu như là tối qua thì chắc mình rất vui và chuẩn bị học trường đó rồi, không cần suy nghĩ gì nữa, vì đó là trường mình thích. Nhưng sáng hôm đó thì.. mình phải lựa chọn giữa 2 cánh cửa. Học đại học có thể khiến cho bản thân và ba mẹ tự hào, nhưng bỏ cả trăm triệu vào cái ngành mà mình không thích học có đáng không? Bạn mình nói học đại đi, mốt đi làm rồi học thêm nghiệp vụ. Bỏ đi, chụy đây không thích lãng phí 4 năm thanh xuân. Mẹ mình thì kêu thôi thì học trường tư đi, nhưng biết sao giờ, ai bảo tui hiểu chuyện quá làm chi, học đó chả khác nào thêm vài chục cục gạch trên lưng ba mẹ. Mình quyết định học cao đẳng, và sự quyết định này như một dấu mốc đáng nhớ trong cuộc đời mình. Bởi vì mình đã là người quyết định cho chính tương lai, cuộc đời mình. Và cái quyết định dứt khoát này đã làm cho ba mẹ mình đồng ý. Có nhiều người nói rằng học đại học mới dễ xin việc, cao đẳng thất nghiệp đó.. Đến đây bạn nghĩ mình sẽ phủ nhận và biện minh cho việc mình học cao đẳng sao? Sai rồi, làm sao mình biết được, mình đã trải qua đâu mà biết. Nhưng có một câu mình có thể biện minh "ĐẠI HỌC KHÔNG PHẢI CON ĐƯỜNG DUY NHẤT" Đích đến của chúng ta là có một công việc yêu thích, làm những gì mình thích, sống với người mình yêu. Cuối cùng cũng chỉ là 2 chữ "HẠNH PHÚC" Gửi đến những bạn rớt đại học: Buồn đi, khóc đi, bởi vì đó là thanh xuân mà. Xong rồi gạt nước mắt, đứng lên quyết định bước tiếp theo của cuộc đời. Chỉ cần chúng ta luôn tích cực, lạc quan thì mọi điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta "Khi bạn khóc chỉ có mình bạn khóc, nhưng khi bạn mỉm cười, thế giới sẽ cùng cười với bạn". Không tin ra đường cười với những người lạ đi, chục người thì cũng phải có một người cười lại. Chúc bạn sẽ tìm ra cánh cửa mới của cuộc đời mình Gửi đến những bạn đậu đại học: Chúc mừng các bạn. Chúc các bạn thành công
Đại học không phải con đường duy nhất tiến tới thành công bạn ạ. Và không có nghĩa ai học đại học cũng thành tài. Một năm có bao nhiêu sinh viên ra trường thất nghiệp? Sao kẻ ngoài muốn vào kẻ trong lại muốn ra? Theo mình thấy, đại học giảng dạy khá nhiều lý thuyết, nhưng khi bạn đi làm họ lại yêu cầu kĩ năng thực hành của bạn phải vững. Đôi lúc bạn sẽ lông mông khi học một đằng, ra làm một nẻo. Học yêu cầu văn hay chữ tốt nhưng ra trường lại yêu cầu khéo tay hay làm. Hic. Trường nghề mình thấy nhiều bạn cũng gặt hái được nhiều thành công đó chứ. Tuy nhiên Việt Nam còn coi trọng khá nhiều đến bằng cấp nên không có bằng bạn cũng khó mà thăng tiến.. như mình đang học đh, ra không biết làm nghề gì vì ở trường học đầy lí thuyết, ra trường lại bám vào thực tế chứ ít bám vào đống bài mình đã học..
Bây giờ việc học đại học trở nên quá khá bình thưởng, cánh cửa này đóng lại thì có cánh cửa khác.. thời đại 4.0 rồi chỉ cần mình có ý trí vươn lên và chịu học hỏi thì không thiếu cơ hội. Không nên quá bi quan khi trượt đại học các bạn trẻ nhé..
Thực ra thì bây giờ không có mấy ai rớt đại học ấy. Mà chỉ là họ không đỗ ngành mk yêu thích thôi. Có. Những ng học trg top nhưng lại học ngành có điểm chuẩn thấp chả ai thèm vào. Tóm lại là mỗi ng một hoàn cảnh ấy. Mk nghĩ nếu không đỗ ngành và trg mà mk mong muốn thì bạn có thể xét đến các nguyện vọng khác nha. Thực ra thì bn hoàn toàn có thể nghỉ 1 năm để thi lại. Tuy nhiên mk không recommend cách này vì tốn thgian. Bn có thể thử học 1 ngành khác xem sao. Nếu mà thấy không ổn thì chuyển ngành sau cx chưa muộn. Tóm lại rớt đại học không pk chuyện lớn. Bằng đh không pk là một vấn đề quá to tát. Bạn hoàn toàn có thể lm rất nhiều việc khác và thành công nên đừng lo lắng quá nha. Chúc bạn vui vẻ
Mình thực sự khá buồn cho trường hợp của những ai thi rớt đại học. Vì nó không phải con đường duy nhất nhưng nó là con đường ngắn nhất. Đặc biệt là trong xã hội ưa chuộng bằng cấp như ở Việt Nam. Ví dụ như khi không có bằng đại học, bạn sẽ phải đi làm những công việc chân tay rất nặng và vất vả. Hay bạn đi làm văn phòng người ta cũng sẽ không tin tưởng mà giao chức trách cho bạn bằng những người có bằng cấp. Vậy nên tấm bằng đại học quan trọng cực kì dù làm ở bất cứ đâu. Rớt đại học không phải là mất hết vì bạn còn nhiều con đường khác mà. Bạn có thể đi làm thử một năm rồi thi lại năm sau. Mất 1 năm không sao cả. Vào trường bạn hoàn toàn có thể chăm chỉ rồi tốt nghiệp sớm mà. Vậy nên bạn đừng lo nhé. Quan trọng là năm sau bạn vẫn quyết tâm thi là được. Chúc bạn thành công.
Giờ em có hai lựa chọn Một là đăng ký một trường đại học tư nào đó có thể là Văn Lang hoặc là làm mứt hoặc là một trường nào đó để em có thể học tạm thời trong khoảng thời gian đó. Đây là trong trường hợp mà Em không đủ điểm vào trường chứ không phải là em không đủ điểm để tốt nghiệp. Còn nếu em không chọn cách trên thì em vẫn có thể ôn thi đại học Để năm sau làm lại cuộc đời một lần nữa hoặc là tạm thời em có thể đăng ký học cao đẳng một số trường cao đẳng chỉ có thể recommen cho em đó chính là trường Cao đẳng Bách Khoa trường cao đẳng mỹ nghệ vân vân và mây mây. Ra theo cá nhân chị thấy thì việc rớt đại học cũng không có gì gọi là quá ghê gớm đều em em cần làm Bây giờ là bình tĩnh và chọn ra hướng đi đúng đắn cho bản thân mình. Dù chuyện gì có xảy ra đi nữa thì bản thân em vẫn cần rất trẻ mọi thứ đều có thể làm lại được nên em đừng quá lo lắng em nhé.
Mình từng rớt đại học, không chỉ một lần, mà đến cả là hai lần. Mình cuối cùng chọn đại một ngành, vì không chịu nổi áp lực thi lại lần ba. Bạn đừng vội nghĩ áp lực này là do gia đình, hàng xóm. Không nhé, bố mẹ họ hàng làng xóm của mình không hề đàm tiếu hay nghị luận gì mình cả. Thậm chí, cách họ an ủi mình cũng hết sức nhẹ nhàng tinh tế để khoogn làm cho mình buồn. Nhưng mình tự gây ra áp lực cho mình, và mình cảm thấy mình không muốn mất thêm một năm nữa. Thế là mình quyết định chọn đại một ngành và đi học. Tại thời điểm đó, ngành mình chọn không phải là ngành mình thích, cũng bị mang tiếng là khó xin việc, lương thấp, sau này dễ thành kiểu 'ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng'. Nhưng không, mình là một đứa khá cầu toàn, khi vào đại học, không phải vì ngành này điểm đậu thấp mà mình chủ quan. Ngược lại, mình dành 200% công lực cho nó, kết quả là mình dành được kha khá học bổng, mình có nhiều cơ hội và chủ yếu là mình khám phá ra rất nhiều thứ thú vị về ngành học này. Sau khi ra trường, mình không đi làm mà quyết định đi học tiếp, từ một đứa không yêu ngành, nghề nghiệp tương lai bấp bênh, suy nghĩ mông lung thiếu định hướng, giờ mình cảm thấy những gì mình đầu tư cho nó thật sự là đáng giá. Bạn ạ, khi bạn đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, có thể bạn theo đuổi niềm yêu thích là đúng, nhưng đôi khi đừng cố chấp quá, niềm yêu thích có thể là nhất thời, bạn hoàn toàn có thể thay đổi và tìm những đam mê khác. Nếu bạn thật sự thích, hãy học lại và thi lại. Nếu bạn muốn mạo hiểm, cứ theo đuổi những thứ trong tầm tay, với tất cả đam mê và sức lực như khi bạn theo đuổi niềm yêu thích của bạn. Nhưng tuyệt đối đừng bao giờ bỏ học. Chúc bạn có quyết định đúng đắn và hài lòng với quyết định của chính mình.