Review Truyện Miệng Độc Thành Đôi - Dung Quang

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Hàn Tử Quân, 26 Tháng hai 2021.

  1. Hàn Tử Quân

    Bài viết:
    161
    Miệng Độc Thành Đôi

    Tác giả: Dung Quang

    1581151416202.png

    Người ta thường nói nửa kia của bạn thường là một người có tính cách bổ sung cho bạn, lấp vào điểm khuyết thiếu của bạn có như vậy hai người ở cùng nhau mới không xung khắc. Vậy nếu như là hai người cùng độc miệng như nhau, thì khi họ ở chung sẽ như thế nào có phải là ngày nào cũng khắc khẩu, xung đột với nhau không? Không biết các cặp đôi khác thế nào chứ Trình Lục Dương và Tần Chân thì không như vậy đâu nhé. Tuy độc miệng thì độc miệng thật nhưng họ chỉ độc miệng với người khác chứ đối với người mình yêu thì họ lại hận không thể dành hết lời ngon tiếng ngọt, những lời tốt đẹp nhất dành tặng cho đối phương.

    Tần Chân là một cô gái bình thường, mặc dù miệng độc nhưng chỉ có những người thật sự làm cho cô thức giận thì mới có vinh hạnh được thưởng thức tài năng này của cô. Còn bình thường thì cô tỏ ra là một nhân viên chăm chỉ biết cách nhẫn nhịn phi thường giỏi, ăn mặc tiết kiệm. Nếu không gặp Trình Lục Dương thì có lẽ cuộc đời cô sẽ chỉ suốt ngày xoanh công việc và kiếm tiền giúp cha mẹ nuôi thằng em ăn học, nhưng thật bất hạnh cô lại gặp Trình Lục Dương-một người không chỉ có trình độ miệng độc bỏ xa cô hàng vạn con phố mà còn có tính tình quái gở, có thù tất báo. Chuyện kể rằng có một ngày nào đó không rõ là ngày hắc đạo nào cô đang tập lái xe dưới sự hướng dẫn của giáo viên thì vô tình tông trúng đuôi xe sang trọng của một tên quái nhân nào đó, khiến cho cô phải khổ sở một thời gian vì lo chi phí sửa xe cho người ta, sau khi chuyện phí sửa xe xong xuôi thì tên Trình Lục Dương đã để lại trong cô một vài ấn tượng không tốt đẹp lắm, sau đó lại bị anh vô tình nghe mình nói xấu anh khiến cô lại càng xấu hổ không muốn gặp lại, nhưng quả là ông trời không theo ý người không lâu sau đó công ty của anh lại hợp tác cùng công ty của cô mà cô lại là người trực tiếp được chỉ định theo sát quá trình hợp tác, và cũng trong quá trình hợp tác mà ban đầu Tần Chân cho là không vui vẻ này thì cô lại vô tình phát hiện ra một mặt khác của Trình Lục Dương, không phải là độc mồm độc miệng, tính tình quái gở, khó chiều như anh biểu hiện bề ngoài, mà là tấm lòng lương thiện, sự ân cần quan tâm chăm sóc của anh. Anh sẽ vì cô bị ngất mà đưa cô đến bệnh viện, thấy không có ai chăm sóc cô thì tự mình ở lại chăm sóc cô một đêm, sẽ vì cô bị nguy hiểm rồi lo lắng cho cô, sẽ vì cô bị thường mà băng bó chăm sóc vết thương cho cô. Rồi cũng không biết từ lúc nào trái tim cô đã in dấu hình bóng của anh không cách nào xóa bỏ.

    Trình Lục Dương nếu theo như nhận xét của người ngoài thì ưu điểm của anh chính là một người đàn ông hoàng kim, một cao phú soái, còn nhược điểm là độc miệng, gàn dở, khó chiều, bảnh chọe. Nhưng không ai biết rằng sâu bên trong anh lại buồn bã trống trải, cô đơn không hình dung hết. Từ nhỏ anh đã không có tình thương của cha mẹ, chỉ có ông ngoại chăm sóc nhưng rồi năm anh lên 10 ông ngoại bị bệnh mà qua đời, rồi lại bị bệnh mù màu khiến anh cảm thấy tự ti từ đó anh đã tạo cho mình một cái lồng vừa để bảo vệ mình vừa không cho người khác bước vào, anh khao khát tình thương nhưng lại không dám đến gần vì sợ mất đi, thế là anh luôn sống trong thế giới cô độc của chính mình không bạn bè không người thân, cho đến khi có một cô gái tên Tần Chân không biết sống chết xông vào cái lồng đó đảo lộn mọi thứ, mang vào thế giới của anh một chút ánh sáng, một chút ấm áp. Trịnh Lục Dương giống như một cậu bé lần đầu được nếm vị ngon ngọt của kẹo nên yêu thích không rời tay, dung túng cho Tần Chân ở trong thế giới của mình rồi không biết từ khi nào đã đặt cô gái nhỏ bé này vào trong tim.

    * * *

    Trich đoạn anh nhà tỏ tình:

    "Thật ra ý anh là, em xem hai đứa mình đã không còn ít tuổi, cha mẹ đều đang thúc giục cưới, không bằng chín bỏ làm mười, cứ quyết định vậy đi"

    Trích đoạn anh nhà tự sướng:

    "Phương Khải đang dằn vặt, không biết nên trả lời ra sao thì đã nghe được đáp án cực kì tự tin do sếp mình đưa ra:" Tôi thừa nhận mình đẹp trai nhưng họ cũng không nên dán mắt váo tôi thế chứ. Phụ nữ đã đành, đằng này đàn ông cũng si mê. Chẳng lẽ họ không biết động não nghĩ à? Có nhìn thế chứ nhìn nữa thì cũng đâu trở thành tôi được? "

    Trích đoạn anh Trình độc miệng:

    " Trình Lục Dương ngừng lại: "Cũng phải, cậu có gì để lợi dụng? Tiền lương không cao, mặt mũi thì bình thường, chiều cao cũng chỉ hơn người ngồi xe lăn một chút, chỉ có mỗi căn nhà mua ở hang cùng ngõ hẻm vành đai ba. Vậy thì cô ta coi trọng gì ở cậu nhỉ?" rồi anh nhanh chóng kết luận: "Xem ra là tôi quá lo xa rồi."

    * * *

    Nếu nói Tần Chân là ngôi sao tỏa ánh sáng ấm áp sưởi ấm thế giới cô đôc của Trình Lục Dương, dùng sự dịu dàng, bao dung giúp anh mở rộng lòng mình thì Trình Lục Dương là vị thần đã cứu vớt Tần Chân ra khỏi vũng bùn lầy của mối tình đầu, nắm tay cô cùng cô đi tìm kiếm niềm hạnh phúc mới. Cuộc tình của họ chậm mà chắc, họ từng bước một đi dần về phía nhau, vừa đi vừa tìm hiểu vừa đi vừa xây nên bức tường thành vững chắc cho cung điện của mình rồi mới cùng nắm tay nhau bước vào cung điện tình yêu chắc chắn kiên cố đó. Tuy nhiên con đường để xây dựng cung điện đó cũng không dễ dàng cũng gặp trắc trở, đã có lúc Tần Chân vì sự chênh lệch giữa cô và anh mà không dám tiến bước, đã có lần Trình Lục Dương vì không hiểu rõ lòng mình, không hiểu rõ Tần Chân mà đã tự tay đẩy cô ra ngoài đến với tình địch của mình. Nhưng người có tình rồi cũng đến với nhau, mặc cho khó khăn trắc trở nhưng rồi cuối cùng họ cũng nhận ra lòng mình cũng nhận ra tình cảm của đối phương để rồi đến với nhau.

    Dưới ngòi bút uyển chuyển, chắc tay Dung Quang đã khắc họa nên một tình yêu vô cùng đẹp đẽ, tác giả đã nêm nếm vừa đủ cho tác phẩm của mình, có đủ vị ngọt vị chua vị cay vị đắng mỗi vị đều trộn lẫn vào nhau vừa đủ khiến cho chuyện tình yêu của Trình Lục Dương – Tần Chân không quá ảo, không quá cứng nhắc, khô khan mà nó chậm rãi đi vào lòng người khiến người ta khó quên.
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng hai 2020
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...