Review Phim Review Phim Kundo: Age Of The Rampant - Anh Hùng Thời Loạn: HOA SEN TRẮNG MỌC NƠI BÙN ĐẤT DƠ BẨN…

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi Mẹ của Felix, 24 Tháng sáu 2022.

  1. Mẹ của Felix

    Bài viết:
    3
    ..

    [​IMG]

    * * * Là ý chỉ của thần linh hay là ý chí của hoa sen?

    Jo Yoon có ngoại hình khôi ngô tuấn tú, tài năng và sở hữu một cái đầu vô cùng nhạy bén. Chỉ tiếc, hắn có 1 trái tim lạnh. Nếu hắn có một trái tim ấm thì hẳn, nhân vật này sẽ không có một cái kết như vậy. Tuy nhiên, điều này không thể xảy ra, không chỉ với hắn mà sẽ xảy ra với khoảng 99% đứa trẻ rơi vào hoàn cảnh của hắn.

    Nói lại cái câu: Hoa sen trắng mọc trên bùn đất dơ bẩn. Câu này là hắn nói khi nhìn gương mặt bụ bẫm, đáng yêu của cháu ruột hắn. Nhưng câu nói ấy, nghĩ rộng ra cũng là đang nói chính hắn. Hắn khác gì hoa sen. Dù lớn lên ở kỹ viện nhưng hắn đẹp, trong trắng. Hắn chẳng phải đã rất hạnh phúc khi được về nhà cũng cha. Hắn chẳng phải đã rất hãnh diện khi được cha khen. Khi ấy, hắn chính là bông hoa sen thuần khiết, đẹp cả bên ngoài lẫn nội tâm.

    Cuộc đời hắn, hắn chưa từng hỏi hay suy nghĩ tại sao hắn lại được sinh ra. Liệu sự ra đời của hắn của phải là những cố ý của người mẹ làm kỹ nữ? Liệu sự ra đời của hắn chỉ là 1 phút không kiềm được nhục dục của một người đàn ông? L iệu sự ra đời của hắn là cố ý hay chỉ vô tình? Hỏi nhiều nhưng rồi chốt lại, dù là trường hợp nào, tình huống nào thì sự có mặt của hắn trong cõi đời, đối với người cha là thừa thãi, đối với người mẹ là chẳng ra gì. Tuổi thơ của hắn, không hề được miêu tả bằng tình yêu của mẹ. Đứa trẻ ấy, kể từ khi nhận biết thế giới này, không có một nguyên do nào để bám víu. Giả như hắn có một người mẹ nhân từ.. Giả như hắn được mọi người yêu thương bao bọc.. giả như có một lý do nào đó để hắn tin rằng: Hắn vẫn luôn được yêu thương thì có lẽ.. đời hắn đã không bi kịch đến vậy. Hắn hỏi rằng là ý chỉ của thần linh hay là ý muốn của hoa sen? Không ai trả lời giúp hắn mà chính hắn cũng chua xót với bản thân mình. Dù cố ý hay vô tình, khát khao của cuộc đời hắn là tình thương.

    Từ một đứa trẻ hiền lành, ngoan ngoãn, hắn biến thành một đứa bé có thể có những ý nghĩ mà ngay cả người lớn cũng không dám làm. Chỉ bởi vì, sự ghẻ lạnh của người cha. Hắn từ một đứa trẻ thông minh, đáng yêu trưởng thành thành một chàng trai mưu mô, độc ác, xuống tay đoạt mạng người không chớp mắt. Chỉ bởi vì, muốn nhận được sự công nhận từ người cha. Hắn thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ, sự dũng mãnh, thông minh của cha. Nhưng tất cả những điều tốt đẹp ấy của hắn bị huỷ hoại bởi hai chữ "lạnh nhạt". Rốt cuộc, trong cái thế giới của Kundo, hắn giàu có nhất, mạnh nhất nhưng lại đáng thương nhất, yếu mềm nhất.

    Từ khi trưởng thành cho đến lúc chết đi, có 2 lần hắn cười. Một lần là khi thốt ra câu này và một lần trước khi từ giã cõi đời. Khi thốt ra câu nói ấy, chính hắn cũng đã biết câu trả lời. Rằng hắn là ý muốn của hoa sen còn đứa cháu họ xinh đẹp kia là ý chỉ của thần linh. Với bản tính của hắn, hắn tự biết mình khó có thể quay đầu. Hắn tự biết hắn lạnh lùng, điềm tĩnh đến đáng sợ. Và kinh khủng hơn, những điều này đã trở thành bản năng của hắn. Rằng sự ra đời của đứa trẻ ấy là định mệnh để giúp hắn thoát khỏi những xiềng xích của tham vọng, độc ác, tàn bạo. Rằng hắn của nhận ra rằng, từ sâu thẳm trong trái tim mình, hắn vẫn là cậu bé thuần khiết ngày nào tràn đầy tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Hắn đã gục ngã từ khi giết cha. Người đàn ông mà hắn gọi là cha ấy mặc dù không xứng đáng làm cha hắn nhưng đó là mảnh vỡ cuối cùng hắn bấu víu để sống trên cõi đời này. Người ấy chết đi, cuộc đời hắn cũng không còn mục đích. Và rồi đứa bé ấy lại cho hắn một mục đích mới. Hắn sẽ làm gì với đứa trẻ, chẳng ai biết nhưng hắn sẽ bảo vệ nó, theo cách của hắn. Lần thứ 2 hắn cười là trước lúc chết. Hắn biết mình rất giỏi. Khi đấu kiếm với Dae Ho, hắn chắc hẳn cũng có chút hân hoan trong lòng khi gặp được đúng đối thủ. Chỉ tiếc rằng, đấu xong rồi, hắn vẫn hơn. Vì là bản năng, hắn tự biết khó ai có thể giết được mình. Bản thân hắn càng không hề cổ xuý cho ý nghĩ tự kết liễu bản thân. Sự kiêu hãnh cho cả một quá trình trưởng thành không cho phép hắn thua cuộc. Ngay cả Dochi cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn thua Dochi chỉ vì muốn bảo vệ đứa trẻ, bảo vệ chút lương thiện còn sót lại trong hắn vốn đã bị tham vọng, tàn bạo nhấn chìm từ lâu. Hắn mỉm cười vì hắn đã được giải thoát, vì hắn đã bảo vệ được mục đích tiếp theo của cuộc đời mình. Dù vì mục đích ấy, hắn trả bằng sinh mạng. Cả cuộc đời hắn, khoảnh khắc ngắn ngủi ấy có lẽ là có ý nghĩa của cuộc đời hắn. Đến lúc ấy, có lẽ hắn đã thấy được một điều: Hóa ra, cuộc đời hắn cũng đã có ý nghĩa rồi. Cuối cùng, hắn cũng trở về làm hoa sen trắng.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...