Kinh Dị Quỷ Nhập Tràng - Lương Trung Kiên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi lương trung kiên, 12 Tháng tư 2020.

  1. lương trung kiên

    Bài viết:
    49
    Tên truyện: Quỷ nhập tràng

    Tác giả: Lương Trung Kiên

    Thể loại: Kinh dị

    Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Truyện Của Lương Trung Kiên

    Số chương: 1

    Văn án: Vào một ngày tháng 11 năm ngoái, ông nội của Tâm - bạn thân tôi mất đi rồi sống lại. Về sau, ông nội tôi phát hiện ra ông nội Tâm thực chất đã trở thành quỷ nhập tràng. Thế là ông nội tôi đến xóm của Tâm thu phục quỷ,
     
    Lãnh Y thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
  3. lương trung kiên

    Bài viết:
    49
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Câu chuyện sau đây xảy ra vào tháng 11 năm ngoái. Hôm mọi chuyện bắt đầu là một ngày đầu tháng 11. Hôm ấy, ông nội của Tâm - bạn thân tôi qua đời. Sau khi tan học, tôi đến nhà Tâm chia buồn. Nhà của Tâm ở trong một xóm ở Cổ Đông, ngoại thành Hà Nội. Lúc thi hài của ông nội Tâm sắp được khâm liệm thì từ trong nhà Tâm vang lên một tiếng ho. Sau tiếng ho ấy là một giọng nói quen thuộc:

    - Tâm ơi, ra với ông đi con.

    Là giọng ông nội thằng Tâm! Thế là từ trong nhà, ông nội thằng Tâm chạy ra, ông mặc nguyên bộ áo liệm mà chạy. Thằng Tâm thấy ông nội hắn chạy ra thì hắn chạy đến ôm chầm lấy ông nội mình. Hắn sụt sùi, vừa khóc vừa nói:

    - Con tưởng ông mất rồi.

    Thế là ông Trung – ông nội của Tâm liền xoa đầu Tâm, nói:

    - Ông chưa mất đâu con. Ông trở lại với con rồi đây.

    Thế rồi tôi thấy những người dự đám tang ông Hùng ai nấy đầu mừng rỡ. Có một bác nói:

    - Ông Trung ăn ở phúc đức nên Diêm Vương cho ông sống thêm đấy.

    Ông Hùng ôm Tâm một lúc rồi thả Tâm ra. Tôi chạy về phía Tâm, ôm chầm lấy hắn mà nói:

    - May quá, ông cậu sống lại rồi. Xin chia vui với cậu nha.

    Tâm cười cười rồi bảo tôi:

    - Cảm ơn cậu nha.

    Tôi mỉm cười rồi sau đó chào Tâm và ra về. Thế nhưng trên đường về, tôi cảm giác rằng ông nội Tâm có gì ấy khác mọi ngày lắm. Về đến nhà mình, tôi tìm ông nội tôi. Ông nội tôi làm nghề y và là một đạo sĩ. Khi gặp ông nội tôi, tôi thấy ông đang đọc sách. Tôi liền đến bên ông và nói:

    - Con chào ông ạ.

    Ông nội tôi gấp sách, quay về phía tôi và cười rất phúc hậu. Ông nói với tôi:

    - Ừ, chào con.

    Thế rồi tôi liền kể với ông nội tôi:

    - Ông ơi, hôm nay ông nội thằng Tâm bạn con mất rồi sống lại ạ. Thế chuyện đấy có gì bất thường không ông?

    Ông nội tôi nói:

    - Ông Trung mất đi rồi sống lại à con?

    Tôi trả lời:

    - Vâng ạ.

    Thế rồi tôi thấy ông nội tôi trầm ngâm. Sau đó, ông lấy một lá bùa vàng được gấp thành hình tam giác và đưa cho tôi. Ông nói:

    - Ông e là nhà thằng Tâm lành ít dữ nhiều. Con bảo thằng Tâm xâu lá bùa này vào vòng cổ nhé. Nhớ nhắc nó là đừng bao giờ tháo vòng ra khỏi cổ nhé con.

    Hôm sau, Tâm đến lớp. Trong giờ ra chơi, hắn kể với tôi rằng:

    - Hôm qua ông tớ sống lại nhưng lại chỉ nhớ mỗi tên tớ thôi. Còn tên bà nội, tên bố mẹ tớ thì ông lại không nhớ. Kỳ lạ thật. Đến tối, ông nội tớ ăn tận bốn bát cơm trong khi thường ngày ông tớ chỉ ăn hai bát cơm thôi. Ông nội tớ còn ăn rất nhiều thịt nữa. Mọi ngày thì ông luôn nhường phần ngon cho bà nội tớ, bố mẹ tớ và tớ. Thế mà khi nghe bà nội tớ nhắc thì ông gắt "Tôi ăn nhiều thịt là chuyện của tôi".

    Nghe thấy vậy, tôi thấy rằng sau khi sống lại, ông nội Tâm như trở thành một người khác vậy. Sau khi tan học, tôi đưa lá bùa mà ông nội tôi bảo tôi trao cho Tâm rồi bảo:

    - Cậu nhớ xâu lá bùa này vào vòng cổ, đừng cởi vòng ra nhé.

    Tâm ngạc nhiên, hỏi tôi:

    - Sao cậu bảo tớ làm vậy?

    Thế là tôi nói:

    - Tớ có kể với ông nội tớ về việc ông nội cậu sống lại. Thế là ông bảo tớ trao lá bùa này cho cậu vì ông nội tớ e là nhà cậu lành ít dữ nhiều.

    Thế là Tâm liền nhận lá bùa, xâu vào vòng cổ của hắn. Tâm bảo tôi:

    - Cảm ơn cậu nhé.

    Tôi đáp:

    - Không có gì đâu.

    Thế rồi tôi trở về, lòng cảm thấy bất an lắm.

    Mấy ngày sau, ở lớp, tôi không thấy lá bùa ông nội tôi cho Tâm trên vòng cổ của hắn. Tôi hỏi Tâm:

    - Sao cậu không đeo vòng cổ được xâu bùa vậy?

    Thế là Tâm nói:

    - Ông nội tớ bắt tớ bỏ lá bùa đi đấy cậu.

    Thế rồi Tâm kể với tôi:

    - Ông nội tớ giờ lạ lắm cậu ạ. Ông nội tớ ăn nhiều hơn và có lần tớ phát hiện ra ông nội tớ ăn thịt sống. Ông không dám ra ngoài và uể oải vào ban ngày mà đến tối, ông lại như tỉnh táo hơn hắn. Ông nội tớ cứ đến tối là ra khỏi nhà. Lúc trước, ông nội tớ không hề như vậy. Và khi ông nội tớ thấy tớ đeo vòng cổ với lá bùa cậu cho, ông liền bắt tớ phải đốt bỏ lá bùa trên vòng của tớ. Tớ nghe lời ông nên..

    Tôi nghe thấy thế thì càng thêm lo lắng. Sau đó Tâm kể với tôi với giọng kinh hãi:

    - Từ hôm ông nội tớ sống lại, nhiều người trong xóm tớ kể với nhau rằng nhiều nhà nuôi gà vịt bị mất gà vịt mà khi tìm thấy gia cầm mình nuôi thì thấy con nào con nấy đều bị hút sạch máu. Với cả ở nhà tớ giờ lạnh lẽo lắm cậu ạ.

    Tôi giật mình kinh hãi. Sau khi tan học tôi về nhà và kể với ông nội tôi về những gì Tâm đã kể cho tôi. Ông nội tôi giật mình rồi nói:

    - Thôi chết rồi, ông nội thằng Tâm biến thành quỷ nhập tràng rồi.

    Thế rồi đến tối, ông nội tôi cùng tôi đến xóm của Tâm. Trên đường xóm, tôi và ông nội tôi chứng kiến một cảnh tượng ghê rợn: Ông Trung đè thằng Tâm xuống, cắn thằng Tâm đến chảy máu lênh láng, mấy người dân trông thấy cảnh ấy thì kêu la ầm ầm. Lập tức ông nội tôi phóng về phía ông Trung, ném ra một lá bùa vàng. Ông Trung bị dính lá bùa, bị văng xa mấy mét. Thằng Tâm lồm cồm bò dậy, đi về phía tôi. Ông nội tôi nhìn thẳng vào ông Trung, nói với giọng nghiêm nghị:

    - Sao ngươi không đi đầu thai mà ở lại nhân gian, nhập xác người ta? Làm như vậy, nghiệp nặng lắm ngươi biết không?

    Lúc này ông nội thằng Tâm nói với giọng khác hắn, ông nói vói cái giọng của một thanh niên:

    - Thằng thầy pháp như mày lấy gì để dạy bảo tao? Tao chết không nhắm mắt nên phải đi báo thù.

    Thế là ông nội tôi nói:

    - Vì sao ngươi chết không nhắm mắt?

    Thế rồi ông Tâm lao về phía ông nội tôi, tung một cú đá. Ông nội tôi tránh được cú đá từ ông Trung. Thế là ông Trung, đúng hơn là con quỷ trong thân xác ông Trung đánh nhau với ông nội tôi. Ông nội tôi và con quỷ nhập tràng đánh nhau một trận dữ dội. Thế là người dân từ đâu bao quanh ông nội tôi, ông Trung và tôi. Thế rồi ông nội tôi bắt quyết, cắn một ngón tay phải lấy máu và vẽ hình Thái Cực Đồ lên lòng bàn tay trái. Ông Trung tung một cú đấm về phía ông nội tôi, ông tội tôi đỡ cú đấm từ ông Trung, tung một chưởng trúng bụng ông Trung. Lập tức một cái bóng đen bay ra khỏi người ông Trung, thân xác ông Trung gục xuống, nhanh chóng bị phân hủy. Ông nội tôi chạy xuyên qua đám đông đang vây quanh, tôi chạy theo ông và rồi tôi phát hiện ra Tâm cũng chạy theo tôi. Ông nội tôi đuổi theo cái bóng đen, ném một lá bùa về phía nó. Lập tức cái bóng đen ngã nhào xuống đường xóm. Tôi và Tâm chạy đến bên cái bóng đen và tôi nhận ra đó là con quỷ kia là một thanh niên xăm trổ đầy người, trên người có một vết như vết đạn bắn. Ông tôi ôn tồn nói với tên quỷ kia:

    - Có phải ngươi là giang hồ đầu gấu, đi đánh nhau rồi bị bắn chết phải không? Ngươi muốn tu luyện để báo thù nên mới nhập xác người ta phải không?

    Tên quỷ kia gật đầu. Thế rồi ông nội tôi nói:

    - Oán thù nên buông chứ không nên báo. Ta sẽ cho ngươi đi âm ty và xin Diêm Vương giảm tội cho ngươi. Ngươi đồng ý không?

    Tên quỷ nói:

    - Con cảm ơn ông.

    Thế rồi ông nội tôi lấy một lá bùa, dán lên trán tên quỷ rồi niệm chú. Tên quỷ lập tức mờ dần rồi tan biến. Sau đó Tâm hỏi ông nội tôi:

    - Ông nội con bị quỷ nhập phải không ông?

    Ông nội tôi gật đầu. Thế rồi ông nói với Tâm:

    - Con bảo bố mẹ con đem thi hài ông nội con đi hỏa tang đi.

    Thằng Tâm đáp:

    - Vâng ạ.

    Hôm sau, ở lớp, Tâm kể với tôi:

    - Hôm qua, nhà tớ đưa ông nội tớ đi hỏa táng rồi. Tro cốt ông nội tớ thì để ở chùa. Tớ cảm ơn cậu và ông cậu nha.

    Tôi mỉm cười, bảo Tâm:

    - Chúng ta là bạn mà.

    Thế rồi tôi và Tâm cười với nhau vui vẻ.
     
    Last edited by a moderator: 13 Tháng tư 2020
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...