Quy Luật Trái Tim Tác giả: Nguyên Vĩ Thu thu - Hồi 1: Gặp gỡ Đặt dấu chân trên đoạn đường nhỏ Hủy đi nhan sắc vốn có trước đây Cướp dây tơ hồng nối cho kẻ lạ Kẻ có tình lướt qua như người vô tâm Lịch lãm khoát lên âu phục đen tuyền Quý ông độc thân bao giờ lấy vợ? Phu nhân còn đó anh định làm sao? Hầu nữ xấu xí như em nào dám mơ mộng Sánh bước cùng anh trên lễ đường điêu ngoa Một chiếc mặt nạ hóa thành thiên nga Dưới ánh đèn mờ nhạt của sân khấu Nắm lấy tay anh nhịp chân theo bản nhạc Là bản tình ca không lối về? Hay là điệp khúc bay bổng trong trái tim Đến bên đời anh như một giấc mộng Tỉnh lại rồi em sợ mình sẽ đắm say - Hồi 2: Tình ý Nhắm mắt đợi anh xuất hiện Cớ sao chỉ thấy hư vô không bóng người Em vờ là kẻ lạnh nhạt vô tâm Bỏ quên ánh mắt anh trong tâm trí Em không biết quá khứ mình là ai? Nên không dám đáp lại tấm chân tình Sợ lúc em nhớ rồi trái tim sẽ đau nhói Vì đã lỡ nhịp trong bản tình ca
Hồi 3: Kí ức Tiếng chuông reo lúc nửa đêm Đánh vào khoảng không của giấc mộng Sao em có thể ngủ say giấc nồng? Khi anh đang ngồi trong ngục tù tối tăm Vì sao bắt lấy người tôi yêu? Lỗi lầm này tôi xin nhận thay anh ấy Trả lại tự do cho quý ngài của tôi Để đôi cánh đại bàng tung bay khắp chốn Mượn chiếc nhẫn bạc trao tặng cho anh Kỉ vật trao duyên mong người giữ lấy
Hồi 4: Quá khứ Đóa hoa anh tặng cuối cùng đã lụi tàn Kí ức ùa về làm em thấp thỏm đêm nay Không còn cô hầu nữ xấu xí hôm nào Em tự nhận mình là sát nhân man rợn Em kinh sợ bàn tay mình nhuốm máu Làm bẩn chiếc áo anh đang mặc trên người Em kinh sợ trái tim mình máu lạnh Vô ý giết chết tình yêu anh gửi trao Xin anh mang theo ngàn câu nói Cất hộ em trong chiếc hộp bé xinh Để mai này em không phải cô độc Trong thế giới đẫm máu vô tình
Hồi 5: Lỡ Duyên Anh nói giữa đôi ta không có tình ý Vậy ai trả cho em những hồi ức sâu đậm Là ai đến bên em những lúc khổ đau? Ai cho em mượn bờ vai ấp ám khi lẻ bóng? Gửi đến anh vài câu nhắn nhủ cuối cùng Em sắp là cô dâu xinh đẹp trên lễ đường Mong anh vứt bỏ lòng tự trọng vốn có Nói rằng: "Xin em hãy ở lại!" Gieo cho em chút hi vọng vào tình yêu Đừng để dây tơ hồng đột nhiên đứt quãng Làm trái tim em khô cằn theo ánh mắt
Hồi 6: Li Biệt Hãy nhìn em bằng ánh mắt nhu tình Trao cho em nụ hôn nóng bỏng nơi đây Em không phải là cô gái tốt để anh yêu Em chỉ là một kẻ thất bại trên chiến trường Ngậm ngùi xin lỗi anh chàng thiếu niên đa tình Vì trái tim em từ lâu đã lỡ nhịp Không còn là của riêng em như lúc đầu Phải làm sao để em bù đắp lỗi lầm? Khi nghe anh hỏi: "Có từng yêu anh không?" Đến bên anh vì một mối ân tình Đeo chiếc nhẫn cưới em ngàn lần hổ thẹn Em nghe thấy trái tim anh đập liên hồi Có phải là em sắp mất anh không? Hơi thở anh ngập ngừng làm tim em đau nhói Nhìn bầu trời đổ mưa như nước mắt em tuôn rơi
Hồi 7: Cố Nhân Gặp lại anh sau bảy năm cách biệt Thiếu nữ năm xưa nay là quả phụ mất chồng Hỏi anh ngày ấy vì sao không đến? Chính anh dập tắt ngọn lửa yêu thương Để bây giờ nhìn nhau như hai kẻ xa lạ Còn tiếc thương gì mối tình đã qua Nay em vẫn đi trên con đường cũ Những đêm tối một mình đẫm máu vui chơi Quý ngài lịch lãm xin dừng bước nơi đây Em không dám cùng anh dệt thêm một vết cắt Khắc sâu trong tim em như thiếu niên đã mất Mảnh tro tàn vở kịch này cũng nên tan Anh lại là quý ngài thượng đẳng nhất quả đất Em vẫn là sát nhân không có tính người Quên đi một giai thoại tình yêu em đã trao
Hồi 8: Nuối tiếc Một lần lầm lỡ cả đời này nuối tiếc Em hận nhân sinh không gặp anh sớm hơn Để mình không mang danh là kẻ cướp chồng Em cảm kích tấm lòng anh gửi tặng Mong anh đừng để cô gái tốt phải lỡ duyên Bỏ qua nhau như một trang giấy trắng Chuyện tình mình hãy xem là hư vô Nếu mai này gặp nhau nơi đất lạ Xin anh đừng nhìn em bằng ánh mắt nồng ấm Để em quên lãng hình bóng anh trong hồi ức Dù rằng em biết mình đã khắc sâu nơi trái tim
Hồi 9: Thù hận Yêu càng sâu đậm, hận càng thêm lâu Em chấp nhận để anh hận em cả đời Chỉ mong anh trả được mối thù muôn thuở Lại lần nữa làm kẻ nối dây tơ hồng Em lặng lẽ nhìn anh vui cười hạnh phúc Vừa chớp mắt đã qua ba mùa tuyết rơi Anh đến tìm em nói lời ngọt ngào Tựa như một giấc mộng chiêm bao Vừa tỉnh lại lệ rơi ướt đẫm khóe mi
Hồi 10: Biến cố Cùng nhau giành lại nửa phần quyền lực Giang hồ hiểm ác đôi ta cùng sánh bước Chỉ tiếc thay đã không còn là tri kỉ Chỉ là đôi én nhạn rời tổ đã lâu Có ở gần cũng như người dưng nước lã Bởi trái tim ấy nay đã thay một chủ nhân mới Em gật gù nhận ra mình đã mất anh từ bao giờ Bước trên con đường hung tàn ta đã chọn Em sẽ là lá chắn bảo bọc cho anh Như con thiêu thân lao vào biển lửa Em chẳng sợ bỏng mình vì đã có anh Không có lòng dụ rắn rời khỏi hang Làm sao bắt được hổ dữ đang rình rập? Em nguyện là con mồi tốt nhất cho thợ săn Tặng cho anh quyền lực tối cao mà anh muốn