Thi sĩ Tế Hanh sinh năm 1921, ở Quảng Ngãi, miền Trung. Năm 18 tuổi đang học Trung học tại Huế, ông viết bài thơ "Quê hương". Bài thơ có 20 câu, mỗi câu có 8 chữ. Lời thơ trong sáng, hình ảnh sáng tạo, cảm xúc nồng hậu thiết tha. Tình yêu quê hương, lòng thương nhớ quê hương của đứa con xa quê được trang trải qua những vần thơ đậm đà, ý vị. Khi viết bài thơ này, tác giả đang ở xa quê hương. Vậy mà, ông vẫn luôn nhớ về mảnh đất quê hương yêu dấu của mình. Nhớ màu nước biển xanh, nhớ những con cá bạc, nhớ cánh buồm trắng, nhớ con thuyền đang băng băng rẽ sóng ra khơi. Ông còn nhớ cả cái mùi muối mặn của biển quê nhà. Với những vần thơ bình dị mà gợi cảm, bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh đã vẽ ra một bức tranh tươi sáng, sinh động về một làng quê miền biển, trong đó nổi bật lên hình ảnh khoẻ khoắn, đầy sức sống của người dân làng chài và sinh hoạt lao động làng chài. Bài thơ còn cho thấy tình cảm quê hương trong sáng, tha thiết của nhà thơ. Quê hương Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trùng giang. Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng Dướn thân trắng bao la thâu góp gió.. Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ Khắp dân làng tấp nập đón ghe về Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe Những con cá tươi ngon thân bạc trắng Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng Cả thân hình nồng thở vị xa xăm Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá! Tế Hanh
Mình đã từng được học bài thơ trong chương trình ngữ văn lớp 8 (mình nhớ không nhầm là thế). Một bài thơ rất hay, rất cảm động, gợi người đọc nhớ đến những năm tháng tuổi thơ, gợi nỗi nhớ nhà trong tâm hồn của những người con xa xứ. Khung cảnh làng chài cá được Tế Hanh khắc họa sinh động vô cùng, chân thực và chất chứa tình yêu quê hương, đất nước bao la, rộng lớn. Bức tranh lao động hiện lên có lúc nhộn nhịp, có lúc lại yên ắng đến nao lòng. Ta cũng thấy được trong bài thơ hoàn cảnh của tác giả- cách biệt với nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Bài thơ đong đầy cảm xúc, rất đáng để bạn đọc thử một lần trong đời, dù bạn là ai hay đang làm gì thì đừng bao giờ quên quê hương, đừng bao giờ bội bạc với mảnh đất mình đã sinh ra và lớn lên, bởi vì bạn sẽ chẳng thể lớn nổi thành người.