Quãng Trưa -Đình Viễn Hạ Hàng dừa nhè nhẹ đung đưa Đám mây trôi lạc giữa trưa nắng hè. Hạ về chẳng chút tiếng ve Không gian im bặt, gian nhà giấc say. Nắng vàng chiếu rọi mái hiên Hàng tre hiền dịu lung lay không lời Đàn gà bới dưới gốc cây Dây rau đắng khẽ nhìn trời nằm im. Cánh đồng nặng trĩu những bông Màu vàng hạt lúa, mồ hôi đong đầy Mênh mông cả một cánh đồng Ôi yên bình quá trong làng quê tôi. Tôi yêu yêu cả quê nghèo Cây đa, khóm trúc, hàng lau, cánh diều Tôi yêu yêu những buổi chiều Đò trên sông đó chỉ mình tôi yêu! * * * END