Tác giả Nguyễn Du tên chữ là Tố Như hiệu là Thanh Hiên sinh năm 1765 mất năm 1820 quê ở Hà Tây nay thuộc Hà Nội. Ông xuất thân trong gia đình văn hóa và được tiếp nhận nhiều nền văn hóa truyền thống của nhiều vùng quê. Truyện kiều được sáng tác dựa trên cốt truyện của tiểu thuyết chương hồi Kim Vân Kiều Truyện và được viết theo thể thơ lục bát dài 3.254 câu trích đoạn trao duyên trải dài từ câu 723 đến 756 18 câu thơ đầu của đoạn trích như tiếng Lòng Nghẹn Ngào đầy u sầu của Thúy Kiều khi gửi lại tấm chân tình của mình nhờ em là Thúy Vân nối duyên cùng Kim Trọng. Giữa Hàng vạn người trong cõi nhân gian con người ta có cơ duyên may mắn mới tìm được nhau duyên phận là mối keo tơ giữa đôi nam nữ đã được ấn định rõ ràng buộc luận về mối quan hệ tình cảm chẳng thể dễ dàng chuyển sao Bởi lẽ đó Thúy Kiều đã tỏ ra rất thận trọng và ngần ngại khi gửi gắm cho em gái Thúy Vân mối duyên của mình. "Cậy em em có chịu lời Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa" Hành động lạy rồi thưa theo cách xưng hô thông thường của Thúy Kiều là chị nên không thể lạy thưa Thúy Vân nhưng trong hoàn cảnh đặc biệt này thì hành động lạy thưa lại vô cùng hợp lý. Bởi điều mà Thúy Kiều sắp nói liên quan đến hạnh phúc cả đời người. Thúy Kiều lạy thưa Thúy Vân cũng là mang ơn nghĩa cao cả đó. Cậy thể hiện độ tin tưởng rằng nhất nhất chỉ có Thúy Vân mới giúp được mình từ chịu xuất hiện gần cuối câu mang ý nghĩa nghi vấn lại vừa thể hiện sự ràng buộc bắt buộc. Thúy Kiều thì khó mở lời còn Thúy Vân lại chẳng thể khước từ trước lời nhờ cậy tha thiết của chị và từ đây Thúy Vân có lẽ đã ngờ ngợ hiểu ra câu chuyện hệ trọng mà chị sắp đề cập đến khi đã được Thúy Vân thấu hiểu Thúy Kiều mới bắt đầu bày tỏ "Giữa đường đứt gánh tương tư Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em" Câu chuyện mà Thúy Kiều nhờ em là mong em thay mình nói duyên với Kim Trọng Gánh Tương ảnh chỉ nghĩa vụ bổn phận và trách nhiệm trong tình yêu của Thúy Kiều đối với Kim Trọng Nhưng giờ đây lại chẳng thể thực hiện mà phải nhờ cậy đến em gái và rằng Thúy Kiều buông công mặc như vậy để em Tùy lòng quyết định chữ mặc ở đây lại vừa là sự phó mặc Thúy Kiều đã đặt Thúy Vân vào sự lựa chọn không thể từ chối. Biết rằng trao đi nghĩa tình này là làm khó cho em và trong lòng em cũng dấy lên nhiều đắn đo suy nghĩ nên Thúy Kiều đã đưa ra những lý do để thuyết phục em.. Còn tiếp..