Tên: Ơn thầy nghĩa cô! Thể thơ: Thơ năm chữ (ngũ ngôn) Tác giả: Nhạc Tử Nhi *** Tháng hè ngày rực lửa. Con đường xưa quen thuộc. Ngày tôi bạn cùng đi. Sao giờ trông lạ quá? Cây xanh tới hoa lá. Xa lạ trong một màu. Xanh đỏ vàng hòa hợp. Hàng cây ngày ấy đâu? Gốc phượng vỹ mất rồi. Hoa học trò còn đâu. Thầy cô giờ đã nghỉ. Toàn những điều xa lạ. Trường ơi! Tôi ôn lại kỉ niệm. Vui buồn cùng tháng năm. Giờ còn đâu người hỡi? Hay chỉ còn lưu động. Trở thành hồi ức xưa. Một thời gian khờ dại. Ngây ngô cùng mái trường. Bây giờ ngồi nhìn lại. Bất giác cười ngô nghê. Gặp thầy, thầy cười mắng: "Em chẳng khác gì xưa!" Tôi cười hiền đáp lại: "Em vẫn là trẻ con Còn cần thầy dạy dỗ Chỉ điểm những điều hay Dạy đạo lí làm người Kinh nghiệm thu nhặt được Em sẽ mãi khắc ghi!" Cùng những công ơn đó. Cùng ơn thầy nghĩa cô. Em chỉ xin kính chúc. Thầy cô hiền kính yêu. Ngày nhà giáo thiêng liêng. Cùng những người vĩ đại. Yên lặng mà chèo chống. Từng con đò đơn sơ. Nhưng lại đầy ý nghĩa. Khắc sâu vào tiềm thức. Của từng lứa học trò, Khờ dại ngây ngô ấy. Ngày ngày đều vui vẻ. Khỏe mạnh mãi về sau. Và thành công hơn thế. Về công việc trồng người Cao quý và vĩ đại. Chẳng lời nào nói rõ. Từng công ơn của thầy. Nhạc Tử Nhi