Nón Lá Và Người Em Xa Cách Tác Giả: Thanh Hoàng Như ánh trăng phiêu bạt trời đêm, Em ở đó chưa rời ta một giây.. Hôn môi sa đọng lại nơi phố nhỏ, Chẳng mấy ai ngủ trên lưng mộng. Nào em gái nhỏ ban chiều, chưa ngủ Còn thênh thang phận nổi trôi chưa ngát. Tiếc cho em một cánh hoa bay, Lả tả trong sương mù phong kín. Rất xa vời, và em trong tiếng hát Thanh trong ánh mắt sầu, chưa đẫm vị hương đêm. Để cho ta có thương, có nhớ Và thầm mở cửa trong em, một phút mê.. Ngả nghiêng, cho nắng mái tóc dài Đung đưa nón lá lòng ai thẹn. Chưa muốn yêu em nhiều hơn nữa, Chỉ để màn đêm soi tiếng thơ.. * * *