Những mẩu truyện nhỏ của đôi cẩu lương Thể loại: Đam mỹ, truyện ngắn, cẩu lương Tác giả: Tạ Thành Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Những câu chuyện nhỏ của Tạ Thành Văn án: Tôi là một con hủ nữ bí ẩn và mờ nhạt ở trong lớp. Tôi không phải là xem quá nhiều đam mà dẫn tới bị ảo tưởng sức mạnh mà là các cậu quá phạm quy rồi: >
Chap 1: Nhìn tao đi mà. Bấm để xem Tôi là một con hủ nữ bí ẩn và mờ nhạt ở trong lớp. Tôi không phải là xem quá nhiều đam mà dẫn tới bị ảo tưởng sức mạnh mà là các cậu quá phạm quy rồi: > Hôm nay sau tiết học tôi ngồi và đã được ăn một tràng cẩu lương ngọt muốn tiểu đường của một trong những cặp tôi ship trong lớp là Tuấn và Trọng Sau tiết 2 (môn Vật lý, nói thật chứ tôi ghét môn này cay đắng :(( ). Tuấn vừa mượn được một quyển truyện của Thảo là liền cắm mặt vào đọc. Trọng ngồi từ bàn đầu cũng di chuyển xuống ngồi với vợ mình. Mà nói là đọc truyện Trọng nó ngắm Tuấn chứ nó có nhìn truyện đâu. Tuấn nói: - Nhìn nét truyện nhìn đẹp vl ha mày ^_^ Trọng vẫn chăm chăm nhìn Tuấn mà trả lời: - Ờm.. Đẹp thật / chằm chằm / Trọng nhìn được ba phút rồi nhưng vẫn không thấy Tuấn ngó ngàng gì tới mình ('∩') - Tao thấy nó cũng bình thường như bao quyển truyện khác mà mày có cần phải nhìn nó chằm chằm như thế không? Trọng dựa người vào vai Tuấn nhưng Tuấn vẫn im lặng mà lật sang trang truyện tiếp theo. * * * Trọng hậm hực đập tay vào bàn quát: - Nàyyy! Nhìn tao đi chứ.. Tao còn đẹp hơn cái quyển truyện của mày mà. Tuấn khẽ nhăn mặt nói: - Nào để tao đọc nốt mày nứng à. Trọng nằm lên bàn mắt đối mắt với Tuấn - '-' / không quan tâm / Trọng thấy biểu cảm đó mà không hề nói thêm một lời đẩy cuốn truyện ra khỏi tay Tuấn và ngồi vào lòng người nãy giờ cứ bơ mình. - Rồi tao lạy mày tao nhìn mày được chưa. Tuấn nói vậy chứ thích bỏ mẹ ra, vòng tay qua eo Trọng mà ôm ngực của người đối diện vào mặt mình. Trong cũng không kêu la om sòm nữa mà thể hiện một khuôn mặt mãn nguyện. ~~~~~Tôi là dải phân cách~~~~~ - Ai có khăn giấy không con Chi chảy đầy máu mũi ra đây rồi đây này! - Không mày, tao ổn không sao cả dù có chảy hết máu mà được xem cơm chó online thì cũng mãn nguyện. Mọi người thấy tình cảnh của tôi khi bị ăn cơm chó nhiều rồi đó thươn tôi thì cho tôi xu đi~▪︎~
Chap 2: Món quà sinh nhật (có h nhẹ ▪︎•▪︎) Bấm để xem Lại là tôi con hủ nữ mờ tịt trong lớp thì hôm nay là sinh nhật thằng Trọng, tôi nghe loáng thoáng là thằng Tuấn đã chuẩn bị một món quà siêu to siên khổng lồ cho chồng nó. Thôi vào truyện này. Tuấn đang vừa làm bài tập vừa hỏi: - Hôm nay sinh nhật mày hả Trọng? - Mày vẫn nhớ luôn đúng chuẩn bạn tốt của tao mà >< - Sinh nhật của bạn thân nhất (chồng) mà không nhớ thì còn nhớ sinh nhật ai nữa. - Biết là nhớ rồi nhưng quà đâu. Nói thật chứ con người mất hết liêm sỉ thế này thì chỉ có Trọng thôi, rớt cái gì đầy dưới đất kìa nhặt lên đi con: < - Mặt mày mới trát si măng à, còn chưa mời người ta sinh nhật đã chìa tay đòi quà, beep đưa cho nữa bây giờ ( ̄д ̄) Bấm để xem - Rồi rồi tối nhớ qua nhá: ¤ Tua time~~~~●▪︎●~~~~ Sau khi ăn xong thì theo lời Tuấn nó bảo món quà cho Trọng nó siêu to siêu khổng lồ. - Đi nhanh lên quà ở trong nhà tao đấy. NHANH LÊN. Tuấn nhanh nhẹn cởi giày cho cả Trọng cho nhanh. - Mẹ mày chờ tý giục như hò đò ý. Tua time tập 2~~~~~~•▪︎•~~~~~~ Sáng hôm sau tôi thấy Trọng đi tập tễnh vào lớp cùng vẻ mặt mệt mỏi. Tôi mới tò mò mom men tới gần hỏi: - Hôm qua đồng chí quẩy cả đêm với Tuấn hay gì mà nay nhìn như cô hồn đòi mạng thế hả? (⊙ᗜ⊙) Trọng hậm hực trả lời: - ĐỊNH MỆNH! Tại thằng cho Tuấn đấy. Tôi đứng ở ban công thì thấy Tuấn lén la lét lúc như mèo giấu cứt mà rón rén đi vào lớp, không thấy có ai Tuấn liền đi vào lớp. - Ha.. Mày trốn ai đấy hả? Trọng đứng ngay trước mặt Tuấn với vẻ mặt kiểu - Haha.. Không làm gì trốn ai. - Mày hôm qua bảo thế nào hả? Quà to lắm, chơi cưỡi ngựa vui lắm, khát thì uống sữa ngọt lắm, chắc vui ha, tao sắp gãy lưng và cổ họng vẫn khó chịu suốt từ hôm qua tới giờ đấy . - Tao thấy mày vui ra nước mắt còn đòi thêm nữa mà (;∀;) - Chắc tao vui khi đi tập tễnh, sữa thì chẳng ngọt gì cả, cưỡi ngựa còn đau nữa ~~~~~~~Tôi là dải ngăn cách~~~~~~~ Ai đó cíu tôi đi @---@