Những câu thơ lên gốm Chiếc bình gốm lặng yên trên kệ tạp hóa buồn Nén tiếng thở dài thân phận Chới với hương người xa lạ Trơn trượt ánh nhìn Câu thơ mong manh nấp trong xó chiều Vì ai mà lặng lẽ Nước mắt cạn rồi thương nhớ hóa chơi vơi Câu thơ đau găm nhói phận người Anh muốn nói gì với gốm Gốm muốn nói gì với thơ Người muốn nói gì với người khắc khoải Những câu thơ lên gốm sắc màu Những câu thơ mọc cánh Trên bình gốm đưa hương Những trầm trồ lạ lẫm Người ở đâu trong nhốn nháo người? Anh ở đâu trong xa lạ ngôn từ Em mắc cạn giữa sắc màu ma mị Nguyễn Hồng