Những câu nói hay trong Bên Nhau Trọn Đời 1. Thành phố này lớn như vậy. Em còn có thể gặp được anh không? Em về rồi đây, Dĩ Thâm (Ep 1) 2. Cô ấy đã không còn thuộc về cuộc sống của mình nữa rồi. (Hà Dĩ Thâm) 3. Những ngày cậu vừa biến mất đó, anh ấy tìm cậu đến độ sắp phát điên. Sau này, thậm chí, ngày nào cũng đến ký túc, đợi cậu dưới lầu. Nhưng anh ấy đã đợi được gì chứ? Đợi được mấy người đến mang đồ của cậu đi, rồi nói với anh ấy, nói với chúng mình rằng, cậu đi Mỹ rồi, có thể sẽ không trở về nữa. Triệu Mặc Sênh cậu thật độc ác. Đến giờ mình vẫn nhớ dáng vẻ lúc đó của anh ấy, cả người cứ như đã bị khoét mất, hết thảy đều là tuyệt vọng. Một người kiêu ngạo đến vậy lại có biểu hiện như thế. (Tiêu Tiêu) 4. Có lẽ tôi muốn để bức ảnh bên mình để luôn nhắc nhở bản thân về quá khứ xuẩn ngốc đó. (Hà Dĩ Thâm) (Ep 3) 5. Vậy anh cảm thấy cứ giữ mãi một vết thương lòng có ý nghĩa gì không? Rõ ràng là giữa hai người có hiểu lầm. Vậy sao lại không thể nói cho rõ ràng chứ? 6. Thì ra thích một người, ngay cả đi trên con đường người ta thường đi cũng đã thấy rất hạnh phúc rồi 7. Chỉ cần ba, bốn năm nữa thôi anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống thật tốt. 8. "Thời đại học thật đơn thuần biết bao! Cho dù Dĩ Thâm có lạnh lùng, xa cách cỡ nào, mình vẫn có thể trưng ra bộ mặt tươi cười bám theo anh ấy. Bây giờ, mình thậm chó còn chẳng đủ dũng khí chuyện trò vài câu với anh ấy nữa. (Mặc Sênh) (Ep 6) 9. Cô gái ấy chính là sự không lãnh đạm, không lý trí, không khách quan của Dĩ Thâm (Hướng Hằng) 10. Tình cảm mười mấy năm, nếu có thể dễ dàng buông bỏ như thế thì cũng thật đáng tiếc phải không? – Hà Dĩ Mai 11. Dĩ Thâm anh quyết định rồi sao? Anh vẫn quyết định là cô ấy sao? (Hà Dĩ Mai) 12. Sau này em sẽ hiểu, ở nơi nào đó trên thế giới này có cô ấy xuất hiện thì những người khác đều là tạm bợ. Anh không muốn tạm bợ. (Hà Dĩ Thâm) (E7) 13. Vậy cậu giữ thứ gì trong lòng? Bạn tốt hay là Hà Dĩ Thâm? Chúng mình đều không ở trong lòng cậu đúng không? Thế nên cậu mới nói đi là đi. Cậu biết không, nếu cậu không đi, có lẽ mình cũng không thành ra như bây giờ. Vào lúc mình đau khổ nhất, bạn tốt của mình không ở bên cạnh mình. (Tiêu Tiêu) (E7) 14. Người quen cậu, những người ủng hộ và yêu thương cậu, chỉ cần họ tin chuyện này là giả là được rồi. Chẳng cầu mọi người đều hiểu, chỉ mong không thẹn với lòng. Cậu vì những người không thích mình mà đau lòng, buồn khổ, vậy sao xứng với những người ủng hộ cậu đây? – Triệu Mặc Sênh (E7) 15. Mặc Sênh. Tôi thua rồi. Bao nhiêu năm trôi qua, tôi vẫn thua em. Thua thảm hại – Hà Dĩ Thâm 16. Tôi không say. Mà là tôi điên (Hà Dĩ Thâm) 17. Sau này em đừng làm mấy chuyện ngốc nghếch thế nữa. – Chuyện gì? – Việc đi xem mắt cùng người khác. (E9) 18." Những chuyện tốt đẹp đã qua thì cứ để nó qua đi. Đừng tiếp tục hủy hoại nó. Bằng không sẽ phát hiện đôi bên không còn là chính mình của trước đây nữa. "(Văn Mẫn) (E10) 19. Thực ra cưa đổ Dĩ Thâm cũng rất dễ. Chỉ cần mặt dày liên tục quấy nhiễu anh ấy, cứ gào khóc ầm ĩ, thì anh ấy sẽ giơ tay đầu hàng thôi. (Triệu Mặc Sênh) (E10) 20." Triệu Mặc Sênh. Em thử nghĩ xem mấy năm qua tôi hận em đến mức nào? "– Hà Dĩ Thâm (E10) 21." Bây giờ em có muốn quay về bên tôi không? Tôi không định lãng phí quá nhiều thời gian vào chuyện này, cũng không có hứng thú làm quen lại từ đầu, phát triển một tình cảm khác. Cho nên em là phù hợp nhất. "– Hà Dĩ Thâm (E10) 22." Quay về bên nhau là vì quen nhau, vì phù hợp, vì không có thời gian. Nhưng Dĩ Thâm à! Anh thật sự quen biết Triệu Mặc Sênh của hiện tại sao? "– Triệu Mặc Sênh (E10) 23." Có một kiểu nhớ nhung là không ngừng nhập tên anh vào công cụ tìm kiếm. "– Triệu Mặc Sênh (E11) 24." Tôi với một người bạn học bị lạc nhau ở đây. Tôi tìm mãi mới thấy anh ấy. Tôi nói với anh ấy "Nếu không tìm được anh, em sẽ đứng trên các giá chào hàng." Nếu không tìm thấy anh, em sẽ đứng ở một nơi nổi bật để anh nhìn thấy. "– Triệu Mặc Sênh (E12) 25." Cô ấy quan trọng với anh đến thế sao? Lần nào cũng khiến anh tổn thương như vậy. Vậy mà anh vẫn cố chấp như vậy. Nếu như nhất định phải là cô ấy, vậy em sẽ giúp anh. Chuyện này vốn dĩ là em nợ hai người. "(Hà Dĩ Mai) 26." Anh ấy lúc nào cũng như thế. Lúc nào cũng sẽ có việc quan trọng hơn cả ăn uống. Đối với người như anh ấy, chỉ có thể dùng chiêu "Anh không ăn, em cũng không ăn" để đối phó. "(Mặc Sênh) 27." Triệu Mặc Sênh, chẳng lẽ mày vẫn không dám thừa nhận sao? Trên thế giới này, không nơi nào không có Dĩ Thâm "– Triệu Mặc Sênh 28." Anh có còn cần em nữa không? "- Triệu Mặc Sênh 29." Cô dựa vào đâu để cho rằng Hà Dĩ Thâm tôi sẽ cần một người phụ nữ đã ly hôn? " 30." Cho tôi một lý do. Nói với tôi là cô yêu tôi. "– Hà Dĩ Thâm 31." Bảy năm qua. Một người đàn ông khác. Hà Dĩ Thâm, thừa nhận đi. Mày đang phát điên lên vì ghen. " 32." Dĩ Thâm! Phải chăng anh đã hối hận rồi? Cho nên mới không để em gặp người nhà anh, cũng không nói với bất ký ai việc chúng ta đã kết hôn. "– Triệu Mặc Sênh 33." Cô ấy không hề ưu tú. Lúc học đại học thành tích cũng chỉ tàm tạm. Cả ngày chỉ biết chơi. Lúc nào cũng quên trước quên sau, khiến người khác phải đau đầu. Những cô gái đẹp hơn cô ấy cũng không ít. Cô ấy rất ồn ào. Khi đó mắt nhìn người không tốt. Thích thì thích thôi. Không còn cách nào khác. "– Hà Dĩ Thâm 34." Cuộc sống này thật khó tin. Hai người đi một con đường vòng dài như vậy, không ngờ vẫn có thể trở về bên nhau. "– Hướng Hằng 35." Dĩ Thâm, em rất nhớ anh. Anh biết không, khắp phố phường nước Mỹ, trước mắt toàn là người. Nhưng ngay cả một dáng người giống anh em cũng không nhìn thấy được. Bây giờ cuối cùng đã có thể nói với anh, em nhớ anh "– Triệu Mặc Sênh 36." Anh ta cũng đã hôn em như vậy sao? Đã từng ở gần em thế này? Tại sao em lại trở lại? "– Hà Dĩ Thâm 37." Khách hàng bị hấp dẫn trước thành tích của tôi. Anh muốn dùng sự khác biệt về ngoại hình để che đậy sự xuất sắc của tôi, tôi không để bụng đâu. "– Hà Dĩ Thâm 38." Em vừa mới nhận ra, khi con người ta đã thích một người thì người khác có bỏ ra bao nhiêu cũng không là gì cả. Em như thế, anh cũng như thế. Viễn Phong. Em vẫn không thể nào thoát ra được. Ở bên anh, trước giờ em chưa từng rung động. "– Hà Dĩ Mai 39." Mặc Sênh. Những thứ đã mất rồi thì không nên cố tìm lại. Cho dù có cố tìm lại được thì cũng không còn là thứ trước đây nữa rồi. Việc đáng hối hận nhất mà anh đã làm chính là để em về nước. "– Ưng Huy 40." Dĩ Thâm, em tưởng em sẽ rất buồn. Nhưng nhắc lại những việc này, em lại không buồn chút nào hết. – Triệu Mặc Sênh 41. "Hôm nay tôi đã đến trễ rồi, tiện tôi cũng về sớm nhé." – Hà Dĩ Thâm 42. "Siêu thị tái hiện cuộc sống đời thường. Hầu như ai cũng có đôi có cặp. Thấy họ, anh vừa nảy sinh cảm giác ngưỡng mộ, lại vừa tức giận." – Hà Dĩ Thâm 43. "Em nói sai rồi. Lúc đầu đã không hề đơn giản. Ít ra là anh có tâm tư của riêng mình. Mặc Sênh, hình bóng của người yêu cũ đã sớm tan biến rồi." – Ưng Huy 44. "Anh đồng ý ly hôn. Mặc Sênh, em nói đúng. Chúng ta đã có một khởi đầu đơn giản và tốt đẹp. Đằng nào cũng đến lúc phải kết thúc, anh hy vọng nó có thể kết thúc một cách đơn giản, không gây cho em bất kì sự tổn thương nào." – Ưng Huy 45. "Phải tổ chức hôn lễ ngay. Nếu không anh lại hối hận mất" Hơn bảy năm chờ đợi và hiểu nhầm. Bảy năm trong nỗi nhớ mong xen lần tức giận, hai người đã có thể được ở bên nhau. Hạnh phúc là được ở bên người mình yêu, không từ bỏ, luôn chủ động nắm giữ những điều trái tim mình mong muốn "– Ưng Huy 46." Đây là lý lịch cá nhân của anh. Đây là bằng tốt nghiệp. Đây là tất cả giải thưởng anh đã được trước kia. Còn có hình chiếc cúp nữa. Đây là giấy tờ nhà. Còn cả bảng lương trong sáu năm qua của anh, và giấy chứng minh thuế thu nhập cá nhân anh phải nộp. "Chỉ cần em chịu giữ lại đứa bé, tương lai tất cả thứ này đều là của em. Anh sẽ chuyển hết cho em, không giữ lại thứ gì cả. Mỗi tháng em đưa anh sáu trăm tệ tiền xe và tiền ăn uống là được rồi." – Lộ Viễn Phong tỏ tình với Tiêu Tiêu 47. "Cậu không phải là không có nghĩa khí. Cậu là trọng sắc khinh bạn. Từ hồi đại học cậu đã trọng sắc khinh bạn." 48. "Nếu như không theo đuổi ước mơ đến cùng, có lẽ thứ em sẽ không nhận được là thứ mình xứng đáng có." – Hà Dĩ Mai 49. "Tiêu Tiêu, xin em hãy cho anh một cơ hội, có lẽ hiện tại anh vẫn chưa yêu em, nhưng nếu như anh không yêu em, thì anh cũng sẽ không yêu ai khác." – Lộ Viễn Phong 50. "Họ cho tôi mười năm, nhưng tôi cần Mặc Sênh cả đời." – Hà Dĩ Thâm 51. "Theo đuổi ước mơ là quyền của mỗi con người, nhưng điều này chẳng chứng minh được tình yêu có phải thật lòng hay không. Nếu muốn chứng minh tình yêu bằng thời gian, vậy sẽ phải lãng phí rất nhiều thời gian đấy." – Hà Dĩ Thâm 52."Trời đẹp thế này, thích hợp để ra ngoài, thích hợp để chụp trộm, thích hợp để bên nhau trọn đời. Xem thêm: Viết review truyện kiếm tiền