"Trên đời này có rất nhiều việc bạn cho rằng ngày mai có thể tiếp tục làm, có rất nhiều người bạn cho rằng ngày mai có thể gặp lại. Thế nên trong lúc bạn tạm thời buông bỏ, hoặc tạm thời quay người lại, tất cả những gì trong lòng bạn, chỉ có niềm hi vọng được gặp lại vào ngày mai. Có lúc thậm chí chẳng thể cảm nhận được niềm hi vọng này. Bởi vì bạn cho rằng nếu đã từng ngày trôi qua như thế thì tất nhiên cũng sẽ trôi qua từng ngày như thế. Hôm qua, hôm nay và ngày mai hẳn là chẳng có gì khác nhau cả. Nhưng sẽ có một lần như thế, vào giây phút bạn buông tay và xoay người đi, có việc sẽ hoàn toàn thay đổi. Mặt trời đã lặn, mà trước lúc nó mọc lên lại, có vài người sẽ vĩnh biệt bạn từ đây." - Hoàng Tranh Tử - "Chúng ta vẫn luôn cho rằng, cái gọi là tạm biệt, chắc chắn là một nghi thức long trọng. Thế nên chúng ta vẫn luôn chờ đợi, chờ một cái ôm ấm áp, chờ một chầu say ngất ngây, chờ một tiếng tạm biệt từ đáy lòng. Chờ đến cuối cùng chúng ta phát hiện, đa phần lời tạm biệt trong đời người, đều là lặng yên không một tiếng động." - Hoàng Tranh Tử - "Cậu có biết chơi bóng không hả? Vừa đẩy vừa kéo, tại sao hả, chơi bẩn thế, sao đẩy cậu ấy? Vừa đẩy vừa xô. Dựa vào đâu hả, sao lại đẩy cậu ấy?" - Hoàng Tranh Tử - "Cậu đừng tưởng cậu là con gái mà tôi không đụng vào cậu" - Diêu Hạo Nam - "Cậu động vào cậu ấy thử xem!" - Đàm Tống - "17 tuổi, con trai nuôi dưỡng được thói quen đầu tiên, đó là che giấu suy nghĩ chân thật của mình một cách chân thành. Nghĩ rằng tỉ lệ chỉ có 0, 01, nên khoác lên bộ áo mới của nhà vua, muốn dùng phép thuật để che giấu suy nghĩ của mình. Nhưng suy nghĩ chân thật đâu dễ dàng biến mất, dù tỉ lệ có xu thế bằng không, thì nó cũng sẽ lộ nguyên hình trong khoảnh khắc nào đó. Vậy nên, đứng trong đêm mưa ấy, nhìn về bóng lưng ấy, mới phát hiện rằng thời niên thiếu đã thích một người. Trong nhiều biểu hiện như vậy, thứ muốn che lại càng lộ rõ nhất, đó là sự chân thành trong lòng, và ý cười nơi đáy mắt khi nhìn thấy cô ấy." - Đàm Tống - "Nói rõ trước nhé, mình không phải quan tâm cậu đâu, mình đang quan tâm bản thân mình thôi. Tối nay mọi người đều ngủ chung trong một cái lều, mình không muốn bị cậu lây bệnh." - Đàm Tống - "Tật xấu gì thế hả, virus quý giá của mình có lây cho ai cũng không lây cho cậu đâu." - Hoàng Tranh Tử - "Chúng tôi năm 17 tuổi, đều ôm ấp bí mật của riêng mình. Những bí mật cẩn thận che giấu nhưng vẫn bị phát hiện. Những bí mật không muốn thừa nhận nhưng lại giấu đầu hở đuôi. Những điều chắc chắn nhưng cuối cùng vẫn cam tâm tình nguyện biến nó trở thành hồi ức. Mà những bí mật này, những bí mật không thể nói ra này, sau khi trải qua rất lâu, rất lâu, mới bị phát hiện không ngờ giống nhau đến thế. Thì ra chúng đều liên quan đến sự rung động không mời mà đến." - Hoàng Tranh Tử - P/s: Xin lỗi mọi người vì chất lượng video hơi kém ạ TvT Tiếng không hiểu sao cứ bị rè rè ấy TvT "Thật ra chúng ta không quên những khoảnh khắc vui vẻ cùng bố mẹ khi còn bé, có lẽ những thứ gọi là xa cách, chỉ vì chúng ta đi quá nhanh, còn bố mẹ thì vẫn đứng chỗ cũ. Một mét, 100 mét, 1000 mét, khoảng cách ngày một xa, xa đến mức chẳng nghe thấy được tiếng gọi của họ, mới khiến chúng ta nhầm tưởng tình yêu không có tiếng động. Nên khi chúng ta có mâu thuẫn, mâu thuẫn tình yêu ấp ủ của mình, phải làm sao để trao cho nhau bằng một cách không ngu ngốc như thế." - Hoàng Tranh Tử - "Lúc trước luôn thấy một năm có 365 ngày rất dài. Nhưng đến giây phút này, mới biết lớn thêm một tuổi, thật ra nhanh như cái chớp mắt vậy. Ý nghĩa của Tết, từ xa xưa, cho đến ngày nay, chói mắt và lấp lánh như pháo hoa vậy. Cho chúng tôi dũng khí chữa lành cho nhau vô số lần, sau đó xuất phát lại. Không ăn được đồ ăn nóng hổi cũng không sao, bí mật giấu trong câu đối đỏ, có lẽ bạn không biết cũng không sao. Thỉnh thoảng nghe bà nội nói nhiều cũng không sao. Cho dù nán lại trên đường bao lâu, chỉ cần trong lòng người nhớ mong thì chúng ta sẽ không là người cô đơn. Chúng ta vẫn sẽ trở về căn nhà thân quen." - Hoàng Tranh Tử - "Người thích giấu tâm sự nhất trên thế giới này, đó là bố. Họ giấu những quan tâm không giỏi bày tỏ trong ngọn đèn ấm áp. Đặt lời khuyến khích khó nói ra, vào từng tấm bằng khen quý giá. Và có rất nhiều rất nhiều những bất ngờ vô thanh đều được họ sắp xếp tỉ mỉ trong mỗi một ngày chúng ta hướng đến tương lai. Chúng ta được họ yêu thương một cách kiên trì, và ta cũng yêu họ một cách kiên trì." - Hoàng Tranh Tử - P/s: Sorry mọi người, vì lười quá nên bây giờ mình mới đăng được phần 2, và mình đã khắc phục được sự cố về âm thanh rồi hehe ^^ Cảm ơn mọi người đã xem. Chúc mọi người một ngày tốt lành @~@ Mọi người owiiii, sau rất nhiều ngày vắng bóng thì mình đã cho ra những câu nói đáng nhớ trong phim Chúng ta đáng yêu như thế (Phần 2) rồi nha, mọi người có thể vào xem để ủng hộ mình nè Mình đã cải thiện được chất lượng âm thanh để tiếng không bị rè như phần 1 nữa rồi ạ ^^