Những Bài Thơ Hay Viết Về Thầy Cô Giáo Nhân Ngày 20/11 - Sưu Tầm

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Love cà phê sữa, 17 Tháng mười một 2020.

  1. Love cà phê sữa

    Bài viết:
    542
    Một mùa 20/11 lại chuẩn bị đến! Chỉ còn 6 ngày nữa thôi là chúng ta - học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường và cả những người đã từng có một tuổi học trò tươi đẹp, rực rỡ lại dành dụm những đóa hoa tươi đẹp nhất để dành tặng thầy cô - người lái đó thầm lặng đưa ta cập bến cuộc đời. Thầy cô ơi! Chúng con biết ơn và yêu người nhiều lắm. Xin gửi lời cảm ơn chân thành đến những thầy cô giáo khắp mọi miền Tổ quốc, đến những người đang theo đuổi nghề giáo, đến những thầy cô đang hi sinh thầm lặng cho học trò!

    Chùm thơ sau đây không phải do mình tự sáng tác mà do mình sưu tầm. Các bạn có thể tham khảo, đọc để suy ngẫm.

    Tri ân

    Thu tàn trời đã sang đông

    Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy

    Người trao khát vọng hôm nay

    Chắp cho đôi cánh em bay vào đời

    Bao chuyến đò lặng không lời

    Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai

    Bên trang giáo án miệt mài

    Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua

    Từng câu từng chữ ê a

    Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn

    Mõi mòn khuya sớm gian nan

    Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng

    Bao thế hệ đã sang sông

    Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng

    Mặc cho mưa gió bão bùng

    Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ

    Hôm nay kính dệt vần thơ

    Tri ân hai tiếng.. vô bờ khắc ghi

    Nẻo đời dẫu có thịnh suy

    Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy

    Mừng ngày nhà giáo hôm nay

    Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi

    An khang hạnh phúc rạng ngời

    Gia can êm ấm trọn đời yêu thương

    Dẫu cho cách trở ngàn phương

    Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy.

    THẦY CÔ

    Thầy chính là những vì sao thắp sáng,

    Là đèn đường soi rạng lối em đi.

    Còn cô là người mẹ hiền phú quý

    Mà trời dành để dạy dỗ chúng em

    Mỗi năm chỉ có một lần

    Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy cô

    Học trò bao nét điểm tô

    Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

    Trời thu nắng đẹp tưng bừng

    Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh

    Tung tăng biểu lộ ân tình

    Bao ngày mệt nhọc Thầy Cô dỗ dành

    Bây giờ, giờ phút mỏng manh

    Chúng em họp lại, kính cô, kính thầy

    Ngày vui nhà giáo sum vầy

    Mong thầy cô khỏe, trồng người tiếp sau.

    Khi thầy về hưu

    Cây phượng già treo mùa hạ trên cao

    Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp

    "Các con ráng năm nay hè cuối cấp"

    Chút nghẹn ngào, bụi phấn vỡ lao xao

    Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào

    Con nao nao bước vào trường trung học

    Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc

    Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

    Mai thầy về, sân trường cũ nằm đâu?

    Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi

    Dẫu cay đắm, dẫu trăm nghìn đau tủi

    Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau

    Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao

    Vai áo bạt như màu trang vở cũ

    Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ

    Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

    Nụ Hồng tặng thầy cô 20-11

    Nụ hoa hồng ngày xưa ấy

    Còn rung rinh sắc thắm tươi

    20-11 ngày năm ấy

    Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi

    Cô tôi mặc áo dài trắng

    Tóc xanh cài một nụ hồng

    Ngỡ mùa xuân sang quá

    Học trò ngơ ngẩn chờ trông..

    Nụ hoa hồng ngày xưa ấy..

    Xuân sang, thầy đã bốn mươi

    Mái tóc chuyển màu bụi phấn

    Nhành hoa cô có còn cài?

    Nụ hoa hồng ngày xưa ấy..

    Tà áo dài trắng nơi nao,

    Thầy cô – những mùa quả ngọt

    Lời ru của thầy

    Mỗi nghề có một lời ru

    Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

    Lời ru của gió màu mây

    Con sông của mẹ đường cày của cha

    Bắt đầu cái tuổi lên ba

    Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

    Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

    Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

    Thầy không ru đủ nghìn câu

    Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

    Tuổi thơ em có một thời

    Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

    Như ru ánh lửa trong hồn

    Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

    Thầy ru hết cả mê say

    Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

    Mẹ ru em ngủ tròn đêm

    Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

    Trong em hạt chữ xếp dày

    Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

    Từ trong vòm mát ngôi trường

    Xin lời ru được dẫn đường em đi

    (Con đường thầy ngỡ đôi khi

    Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi)

    Hẳn là thầy cũng già thôi

    Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

    Thì dù phấn trắng bảng đen

    Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...