NẾU SỐ PHẬN ĐÃ AN BÀI NHƯ THẾ Nếu số phận đã an bài như thế Em vẫy vùng, gào thét để mà chi? Em khóc than sướt mướt để làm gì? Em tuyệt vọng chán chường thì sao chứ? Chuyện của em đã trở thành quá khứ Người của em đã bỏ mặc em rồi Em không đành cũng phải chấp nhận thôi Em không muốn cũng đâu thay đổi được Gió thổi xuôi, mây làm sao bay ngược? Một chút tình đâu trói buộc được ai Thôi đi em, đừng làm khổ mình hoài Bỏ phí cả thời thanh xuân rực rỡ Ai chẳng có vài ba phen lầm lỡ Sao phải đau vì thứ đã không còn Trà lạnh tanh đâu còn lại vị ngon Rượu đã nhạt, hứng thú gì mà uống! Đây là lúc mà em cần bỏ xuống Bao muộn phiền mà em đã đeo mang Ở ngoài kia phố vẫn hát rộn ràng Thu vừa đến, đẹp dịu dàng ngây ngất Lá xào xạc rụng rơi đầy trên đất Em còn buồn sao tôi có thể vui? Nguyễn Lam Yên_