Khảm đầy trong tim một mùa nhớ Nụ cười rung rinh ánh nắng mai Đã nhạt phai rồi màu lá cũ Chỉ nhớ bàn tay nhặt nắng vàng Tôi chỉ là một góc trời kỷ niệm Khi bầu trời kia dài rộng vô cùng Ngọn lửa nhỏ chẳng ấm đủ lâu Ánh dương xa lại tràn hương cuộc sống Mảnh vỡ ký ức không đâm vào mắt Một giấc mơ lại choáng cả chân trời Người đã có một trái tim mới Trái tim tôi cũ tự bao giờ Nụ cười kia lại khảm đầy trong mắt Trái tim tôi đã lạc mất nơi nao Trong không gian nào hay trong miền ký ức Có nên đi tìm hay sống không tim?